Sứa được tỉ mỉ đan lên từ những tấm vải lụa tuy nhẹ nhàng, đẹp đẽ. Nhưng nó sẽ chẳng bao giờ so được với vẻ đẹp thật sự của sứa biển, nét đẹp mang đầy sự vô vọng, bất lực. Tuy đẹp là thế nhưng nó lại mang trong mình những chất độc chết người, đây là thứ mà sứa lụa mãi mãi không thế có được.Cũng như trong tình yêu dù cho nó có đẹp bao nhiêu vẫn không thể tránh khỏi sự đau khổ, vô vọng, bất lực. Đôi khi lại chìm đắm vào nó mà bất chấp sai trái, như thể chúng ta muốn chạm vào một con sứa dù biết nó có độc.Fic thuộc bản quyền của tui và muyenca…
Lời tựa: Đây là một câu chuyện cổ tích dành cho người lớn. Chờ đợi khoảnh khắc được gặp con, tâm hồn cha là một hòn đảo cô độc, xin con đến hòn đảo của cha.Lời kết: Bài viết gửi những người cha, mong cho chúng ta dù có lựa chọn quay đầu lại hay tiến về phía trước, thì đều có cơ hội khép vết thương lòng xưa cũ, làm lành với nhau. Chúc hòn đảo của cha mãi mãi có người thân yêu ngự trị.Tiêu đề lấy cảm hứng từ tiểu thuyết Đưa em đến hòn đảo của anh- Nhà văn Phiên Đại Vương.…
Nhằm đáp ứng cho các con dân bị biên tập History làm cho suy sụp tinh thần, rất cần được an ủi bởi cái kết happy happy hơn :>"Cậu cần được gặp lại Hạng Hào Đình của cậu. Chữa lành cho tổn thương của anh ấy và bù đắp cả phần trí nhớ bị lãng quên...."…
*Đây là một câu chuyện bối cảnh làng quê, thời chiến tranh.Tớ lấy cảm hứng từ câu chuyện tình cảm của một người chiến sĩ mà tớ từng đọc trên báo.* Tình yêu trong thời chiến không ồn ào, khoa trương mà âm thầm, kiên cường và đầy hy sinh. Đó là thứ tình cảm được ví như ngọn lửa giữa bom đạn ngày càng lớn trong gian khổ, hiểm nguy và cái chết luôn rình rập. Tình yêu thời chiến là sự kết hợp giữa lãng mạn và bi thương. Nó không ngọt ngào như tình yêu thời bình, nhưng lại khắc sâu trong tâm trí, ký ức bằng sự thủy chung, lòng dũng cảm và cả sự mất mát.Sau này trong giai đoạn kháng chiến chống Pháp phải tạm chia xa gia đình để tập kết ra Bắc. Trước khi đi anh Tuấn tặng Hiền một đôi bông tai, Hiền cũng tặng lại cho Tuấn một chiếc áo len."Tạm xa nhau thôi em, hai năm sau em lên Bến Thành - Sài Gòn đón anh về"…
*Lưu ý: Truyện chỉ mượn bối cảnh lịch sử. Mọi chi tiết trong truyện đều là hư cấu.Chàng đến, mang theo ánh nắng sưởi ấm trái tim đầy giá buốt của cô.Cô đến, trở thành ánh trăng sáng soi rọi vào tâm hồn chàng.Ngày cô rời đi, ánh nắng vẫn ấm áp như thế, ánh trăng vẫn sáng rọi như thế. Chỉ có chàng, là vĩnh viễn không còn cô bên cạnh.Tình yêu của họ, sâu sắc hơn bất kỳ lời nói nào, chính là minh chứng cho một định mệnh diệu kỳ, nơi mọi ước nguyện ngàn năm được vẹn tròn trong vòng tay hiện tại.…
"Có những thứ tận mắt nhìn thấy nhưng chưa phải là thật, thật giả lẫn lộn."Hành trình tìm ra ánh sáng của nữ chính, cũng như cách thao túng người khác của nam chính. Sẽ dẫn đến kết quả ra sao? 【Nam chính sẽ là..?】🕳️24/8/2023.★ 26/8/2023 thành tựu: top 3 #tâmthần, top 40+ #chiếmhữu top 1 #gaycấn top 60 #yandere★ 25/12/2023 thành tựu: top 1#yandere, top 1 #gaycấn, top 1 #chiếmhữu ★ 2/1/2024 thành tựu: top 1 #gaycấn, top 5 #bácsĩ, top 3 #tâmthần, top 31 #chiếmhữu, top 82 #yandere★ 17/2/2024 thành tựu: top 1 #tâmthần, top 126 #ngontinh★ 25/2/2024 thành tựu: top 107 #ngontinh…
Từ ấy, thu rồi, thu lại thuLòng tôi còn giá đến bao giờChồng tôi vẫn biết tôi thương nhớNgười ấy, cho nên vẫn hững hờTôi vẫn đi bên cạnh cuộc đờiÁi ân lạt lẽo của chồng tôiMà từng thu chết, từng thu chết,Vẫn giấu trong tim một bóng người....Nếu biết rằng tôi đã có chồngTrời ơi, người ấy có buồn không ?Có thầm nghĩ đến loài hoa vỡTựa trái tim phai tựa máu hồngHai sắc hoa Ti-gôn của T.T.Kh…
chuyện thường ngày của đàn em chị Phiến.**Thể loại: textfic, hiện đại, foursome🥰**Cp: Trần Phong Hào / Trần Minh Hiếu / Trần Đăng Dương x Nguyễn Thái Sơn**W:- no plot, nghĩ gì làm nấy- Ngôn từ bậy bạ, lưu ý trước khi đọc- xin đừng mang đi đâu😭😭 bộ này tui làm chỉ muốn thỏa mãn niềm đam mê cho bộ tam bế mèo này- tui cực thích thể loại textfic mà ít quá đọc hết rùi🥹 nên từ đó bộ này ra đời…
Ma Đạo Tổ Sư phiên bản Vampire - Hunter______Sản Phẩm của trí tưởng tượng dựa trên tác phẩm Ma Đạo Tổ Sư của Mặc Hương Đồng Khứu và sẽ có một chút biến tấuHi Trừng là cp chính, ngoài ra còn có một số cp phụ khác.Cảnh báo có thể sẽ có OOC____…
Thật mạnh mẽ, dưới lớp áo đấu rộng ướt đẫm mồ hôi ấy, bạn tỏa sáng với những cú sút chuẩn xác vào lưới."Có rồi! Chính là chỗ đó!!....."- Bạn hét lên khi đã nhìn thấy được sợi chỉ buông lỏng cảnh giác của thủ môn nhà địch, bạn dùng một lực mạnh vào bàn chân phải và sút trái bóng thẳng về phía trước, hay nói rõ hơn, bạn đang nhắm vào chỗ hở, tuy không lớn nhưng cũng đã đủ để bạn kịp thời gian ra một đòn quyết định.Thật tuyệt vời, người con gái như bạn sẵn sàng làm mọi thứ để đem lại hạnh phúc cho gia đình mình, tâm hồn sẵn sàng hi sinh, cố gắng vượt qua giới hạn sức khỏe của bản thân để luyện tập ngày đêm cho trận đấu ngày hôm nay, bạn còn không bận tâm đến cổ chân của bạn bắt đầu tê nhói lên vì đau, còn không màng đến cơn run bần bật đến từ cơ thể bạn. Chỉ biết rằng, cố gắng hết sức, đẩy giới hạn của mình lên một bước nữa thì chắc chắn sẽ giành lấy chiến thắng....."Alo? Mẹ à, mẹ sao rồi? Có giữ gìn sức khỏe không? Hay lại thức khuya chăm anh rồi?....."Thật đẹp, người như bạn, sở hữu một nhan sắc ưa nhìn, cho dù có cắt tóc ngắn như nam nhân đi chăng nữa thì cũng không thể giấu được nét đẹp hài hòa ấy.Khiến cho...Những người đồng đội của bạn, hay đến cả những người bạn chỉ vài lần gặp mặt, vài lần trao đổi đôi lời lại có thể nhìn bạn bằng một cặp mắt ám ảnh đến như thế? Tại sao họ luôn miệng bảo bạn thuộc về họ? Vì cớ gì mà bạn phải chịu đựng khi những bàn tay ấy nắm chặt lấy người của bạn, trói chặt bạn lại bên cạnh những con ngư…
Đây là câu chuyện về một thế hệ thanh niên trí thức rời bỏ thành phố, mang theo khát vọng dựng xây và đổi mới, đặt chân lên vùng núi Tây Bắc giữa những năm tháng chuyển mình của đất nước.Giữa núi rừng bao la và những bản làng còn hoang sơ, họ không chỉ đối mặt với khắc nghiệt của thiên nhiên, thiếu thốn của đời sống mới, mà còn đối diện với chính mình - với những nỗi đau riêng, với lý tưởng đã lỡ mang theo, với những tình yêu không được gọi tên.Quang Anh, một kỹ sư thủy điện với ánh mắt như nhìn xuyên qua cả thời cuộc. Đức Duy, một thầy giáo trẻ mang trong mình lòng nhân hậu và sức bền của kẻ từng mất mát. Cùng họ là những người bạn, người đồng chí - mỗi người một lý do để ở lại, để gieo mầm cho một ngày mai tươi sáng hơn.Không có bài ca hào hùng. Chỉ là những ngày mưa gió kéo dài, những đêm không điện, cơm chan nước suối, và ánh mắt người dân bản còn dè dặt. Nhưng giữa khốn khó ấy, tình người lặng lẽ nảy mầm.Truyện là lát cắt của một thời kỳ từng rất thật. Về những người trẻ từng nghĩ mình sẽ thay đổi cả thế giới - nhưng cuối cùng, chính thế giới đã đổi thay trong họ.…
"Vắt chéo chân mình để làm điểm tựa sách cùng với tách trà trên tay, với một tư thế ung dung, bạn tựa vào chiếc đệm lưng ghế một cách đầy thoải mái và tận hưởng từng khoảnh khắc bình yên bên cửa sổ, những chú chim sẻ nhẹ nhàng đậu trên khung cửa sổ chào đón cho một buổi sáng của vùng đất Sumeru đầy tươi tắn. Buổi sáng của bạn bắt đầu như thế đấy, được uống một tách trà nóng và thư giãn với sách để chuẩn bị cho kì thi tiếp theo của Giáo Viện Sumeru. Là một trong những học giả hiếm hoi trong suốt hàng trăm năm nay, với bề dày lịch sử của nó thì đã không ít người đã tốt nghiệp một cách thành công, có được một công việc yên ổn, phù hợp. Vậy nên, bạn cũng mong muốn và hi vọng bản thân cũng có một cái nghề để mưu sinh, chứ chẳng thể mãi sống cùng hai người họ được. Nhưng có vẻ ước mơ nhỏ nhoi giản đơn ấy của bạn làm cho họ có chút khó chịu thì phải?...Hay là việc bạn phải đối mặt với sự quan tâm thái quá của các vị Archon khác đến từ Đại Lục Teyvat rộng lớn này?Rồi làm sao đây khi mà tình trạng liên tục bị người này đến người khác trói buộc bên cạnh họ tiếp dục diễn ra khi bạn vô tình bị xuyên đến thế giới khác đây?Nhìn lấy các vị Aeon trước mắt, bạn quỳ xuống một cách vụng về để cầu xin được ban phước mà không hề hay biết rằng đó có lẽ là lần cuối bạn được nhìn thấy ánh sáng một lần nữa.....Đặc biệt là ở giữa không gian vũ trụ bao la này, liệu có ai sẽ thương tình mà cứu bạn ra mà không đòi hỏi gì không?......"…