cp nhiều nhất là đường thanh Lưu ý: kịch bản Tui, văn phong tui quá khứ+ tui hiện tại (cụ thể là tui mê bộ này 3 năm r, viết đầy fic mà đc 1-2 chap nên giờ viết lại dựa theo kịch bản đó)Chatgbt sẽ tham gia vào ( chỉnh chính tả (t bị sai nhiều) + từ điển) à vâng vì m.n biết chatgbt free nó bị liệu mà nên sẽ ko đúng hoàn toàn đâu( ừm t nói thẳng ra để sau này có ai hỏi lấy nguồn đâu)…
❌ CẤM COPPY VÀ CHUYỂN VER DƯỚI MỌI HÌNH THỨC ❌BẠN NÀO CÓ NHU CẦU VUI LÒNG IB FACEBOOK : LỤC KÌNH THIÊN ✔😍CẢM ƠN ✔Ngôn tình , hài, sủng.....pala... một cục cưng với IQ cao ngất ngưởng , bênh vực mẹ yêu... sẽ đối đầu với papa lạnh lùng ai sẽ thắng ? gia đình phúc hắc ^^…
Hơn trăm năm trước, khi Thanh Minh cùng Đường Bảo đang hành tẩu giang hồ, quyết tâm quét sạch lũ ma giáo gieo rắc tai họa khắp nơi, họ đã tình cờ chứng kiến một cảnh tượng kinh diễm đến ngây người. Đó là vào một đêm trăng tròn vành vạnh, ánh sáng bạc phủ khắp núi rừng phía Tây, nơi một nữ hiệp khách đơn độc đang đối mặt với hang ổ của tà ma.Nàng vận một thân hồng y rực rỡ tựa đóa mẫu đơn nở rộ giữa bão tuyết, tay nắm chặt một thanh kiếm bạc sáng ngời, thân kiếm khảm hình Ngân Điệp uyển chuyển như đang vỗ cánh bay ra từ giấc mộng.Giữa màn đêm, nàng múa kiếm tựa như giao hòa cùng ánh trăng, mỗi chiêu thức thoắt ẩn thoắt hiện, khiến cả không gian như bị hòa tan vào điệu vũ đầy uy nghi và ma mị của nàng.Hàng ngàn cánh bướm bạc tựa như từ thanh kiếm mà sinh ra, bay lượn khắp nơi, khiến núi rừng bừng lên ánh sáng huyền ảo. Người và kiếm dường như đã hòa làm một, tỏa ra một khí thế lẫm liệt nhưng cũng mê hoặc lòng người. Lũ ma giáo, dù là hạng hung bạo hay mưu trí, dưới lưỡi kiếm của nàng chỉ còn lại sự hoảng loạn và gục ngã.Thanh Minh và Đường Bảo đứng từ xa, ánh mắt cả hai không giấu nổi sự ngỡ ngàng. Đó không còn là một trận chiến, mà là một tuyệt phẩm nghệ thuật giữa trời đất.Khung cảnh ấy - hình bóng của nữ hiệp trong sắc đỏ rực rỡ, giữa rừng bướm bạc lung linh trong ánh trăng - đã khắc sâu vào tâm khảm của hai người. Dẫu sau này họ phải đối mặt với bao cuộc chiến sinh tử, bao cảnh tượng điên loạn nơi nhân gian, thì hình ảnh ấy vẫn mãi là ký ức đẹp đẽ và kinh diễm n…
Thanh minh xuyên tới một thời kì khác của Trung Nguyên,nơi mọi thứ lạc hậu và dân dã hơn thời hoa sơn kiếm hiệp,kiếm tôn rất nhiều.Sau nhiều lần xác thực,hắn nhận ra bản thân đã xuyên tới một cuốn truyện lãng mạn mà đường bảo đã kể cho hắn vào kiếp đầu tiên nhưng không nói rõ tên nhân vật chính, chỉ biết là một cặp đồng tính thầy lang y và yêu đuối yểu điệu nam nhân.Ấy, trùng hợp thật,hắn cmn nó lại xuyên tới là một lang y điển trai.Để quay trở lại, hắn quyết định tìm tới thiếu gia yếu đuối trong lời kể đường bảo..."Haha..đại huynh, ta rất rất nhớ huynh! huynh có nhớ tiểu đệ này không?""...có"đường bảo cười rạng rỡ,bàn tay siết chặt eo thanh minh, gã vùi đầu vào hõm cổ hắn mà hít lấy hít để thanh minh ngơ ngác. trên chiếc giường nhỏ, quần áo hắn sộc sệch, đầu tóc rồi mù,cơ thể lại là một đống dấu vết mờ ám.cmn nó...cmn nó KHỐN NẠN ĐƯỜNG BẢO!!!!…