Truyện Reup - Mưa ở phía tâyTác giả: Tháng năm ngải thảoThể loại: Hiện đại, Cán bộ cao cấp, cưới trước yêu sauNhân vật chính: Quý Hân Nhiên, Đỗ Trường LuânConvert: Daisy_ChrysEdit: Heo con yêu yêuVăn án: Cuộc hôn nhân vốn tỉnh tỉnh mê mê rốt cuộc đã có gì thay đổi?Tùy tiện mà vẽ ra những nét nguệch ngoạc trong vô thức…
con đường phía trước rất dài, thật may vì cuộc đời cũng vậy, có thể nắm tay hắn từ từ bước đi.- tác phẩm thuộc event "첫눈 - Tuyết đầu mùa"- special thanks to @jennshwh - our beta - er…
Truyện Gốc: Hành Tinh Đi Lạc - downpour0721---Hành Tinh Đi Lạc gồm hai phần: Ngày nắng và Đêm mưa. Để có một trải nghiệm tốt nhất thì mình chỉ cover phần này, vì vốn dĩ, ở phần Đêm mưa, khi đọc sẽ vô tình làm cho các bạn mất đi ấn tượng tốt ban đầu được tác giả thiết lập ở phần Ngày nắng. Khi mà Ngày nắng cho ta một cảm giác tình yêu nhẹ nhàng, tuy có chút ngược nhưng vẫn trong sáng thì sang đến Đêm mưa sẽ chỉ còn đúng bản chất thật của hiện thực, 'một đêm mưa'. Nơi mà hai nhân vật chính đã trưởng thành, thay đổi và khác xa với Ngày nắng. ---Ning Yizhuo là một kiến trúc sư sống ở con đường phía tây thành phố.Aeri Uchinaga là một hoạ sĩ vừa chuyển đến nhà đối diện.Đây là câu chuyện 10 năm của hai người.---"Tôi không biết cảm giác chính xác khi nhận ra rằng mình yêu một người là như thế nào, nhưng tôi biết được khoảng cách chính xác để nhận ra rằng mình yêu một người, đó là khoảng cách nằm giữa năm cây ngân hạnh trên một con đường ở phía Tây thành phố."…
Cuộc sống 23 năm lầm lì yên ổn của Kim Taehyung vì một vụ "đâm sầm" của Jeon Jungkook ngang ngược siêu cấp vô địch mà bắt đầu đảo lộn nhiều sóng gió.Bản gốc: Đuổi Theo Mặt Trời by downpour0721 (aka Mưa). Truyện chuyển ver đã có sự đồng ý của Mưa.Ranking:* 1st KookV - 2020 Nov 19…
[𝙏𝙝𝙚 𝙬𝙖𝙮 𝙮𝙤𝙪 𝙡𝙤𝙤𝙠 𝙖𝙩 𝙢𝙚 𝙢𝙖𝙠𝙚𝙨 𝙢𝙚 𝙗𝙚𝙡𝙞𝙚𝙫𝙚 𝙞𝙣 𝙖𝙡𝙡 𝙩𝙝𝙚 𝙡𝙤𝙫𝙚 𝙨𝙩𝙤𝙧𝙞𝙚𝙨 𝙄 𝙪𝙨𝙚𝙙 𝙩𝙤 𝙙𝙤𝙪𝙗𝙩.]Thắng đời vô đối có nghĩa là gì?Có nghĩa là từ một kẻ lạc lõng giữa dòng đời, từng bước đi đều chông chênh không ai đỡ lấy bỗng có một bàn tay chìa ra níu lại giữ thật vững.Có nghĩa là từ một người từng quen với những ngày trời đổ mưa to phải chịu ướt chạy về bỗng một ngày phát hiện ra có người đã đứng đợi sẵn từ lâu với một chiếc ô vừa vặn cho hai người.Có nghĩa là từ một giấc mơ cứ chạm đến lại tan, từ những mong cầu chẳng bao giờ dám nói thành lời bỗng có người hiểu thấu mà chẳng cần đợi một lời giải thích.Có nghĩa là từ một người cố dằn lòng không được khóc lóc, từ một người luôn phải tự trấn an bản thân quen với những tổn thương lại trở thành người được yêu chiều đến mức không thể chịu nổi bất kì xây xát nào nữa. Có nghĩa là từ một phương trình vô nghiệm bỗng có thể tìm ra đáp số, từ hai đường thẳng tưởng chừng song song lại bất ngờ giao nhau tại một điểm.Và điểm đó, chính là tọa độ trái tim.___Warning: Có cảnh bạo lực gia đình.…
TÁC GIẢ: DẠ ĐÍCH THỂ LOẠI: 1x1, Trọng sinh, chủng điền, tùy thân không gian VĂN ÁN: Tô Nham chết trong mùa hè tốt nghiệp đại học oi bức nọ ... Ruồi bọ bâu đầy cơ thể ai cũng không nhớ rõ ý.Nếu nhân sinh có thể lặp lại Ta sẽ không tiếc đại giới....…
Anh ngồi tù 2 năm khi đang trong kì tuyển sinh đại học. Chàng trai xuất thân từ một khu chợ, gia cảnh bình thường, tai bay vạ gió thế nào lại bị toà án phán quyết có tội.Cô được mệnh danh là "công chúa" của Tạ gia. Xuất thân giàu có, xinh đẹp, là "con nhà người ta" trong mắt các ông bố bà mẹ của giới thượng lưu.2 người lần đầu gặp nhau khi anh nhặt được hoa tai kim cương của cô. Vì đền ơn cô mua hẳn cho anh 3 tháng cơm thịt xào ớt xanh. Để chống đối chuyện xem mắt mà Tạ gia sắp xếp, cô muốn anh làm bạn trai cô. Cứ vậy mà bên nhau 3 năm đại học.Hoàn thành năm cuối đại học, cô chia tay anh. "Giang Trạch Dư, những người theo đuổi tôi có thể xếp hàng dài từ đây đến tận Hương Sơn, anh vừa nghèo lại còn từng ngồi tù, dựa vào cái gì mà nghĩ rằng tôi sẽ ở bên anh suốt đời?"Khi nói xong lời chia tay, cô cầm ô đi ngang qua anh, cô đã thoáng nghe lời nói cuối cùng của anh. Đáng tiếc cơn mưa mùa hạ ở Bắc Kinh xen lẫn tiếng sấm, cô chỉ nghe được chữ đầu tiên, chính là từ "em".Vài ngày sau, cô ra nước ngoài, 5 năm chưa từng quay về.- 5 năm sau -Anh nhìn thẳng về phía cô: "Em có nhớ lời cuối cùng anh nói với em vào ngày chia tay không?""Em quả nhiên không nhớ. Anh chỉ là, muốn em đừng đi quá xa, hãy đợi anh đến tìm em, anh sẽ đi tìm em"…
Jeon Jungkook là một kiến trúc sư sống ở con đường phía tây thành phố. Park Jimin là một họa sĩ vừa chuyển đến nhà đối diện. đây là câu chuyện 10 năm của hai người./bản chuyển ver đã có sự cho phép của tác giả/…
Tên gốc: Trùng Sinh Thành Tiên Tôn Đích Chưởng Trung ThuTác giả: Nhất Tùng Âm Nhân vật chính: Phù Ngọc Thu x Phượng Hoàng (Thụ là chim nhỏ vui cũng chíp quạu cũng chíp x Công bệnh kiều điên phê mê lông nhung)Tag: Tình hữu độc chung, tiên hiệp tu chân, trùng sinh, 1v1…
TUYẾT RƠI ĐẦY NAM SƠN(Lạc tuyết mãn nam sơn)Tác giả: Minh Khai Dạ HợpConvert: Bến TTVChuyển ngữ: Tũn CòiĐộ dài: 59 chương + 6 phiên ngoạiThể loại: Hiện đại, thầy trò, tình yêu đô thị, ấm áp, không ngược. HENhân vật chính: Tô Nam, Trần Tri Ngộ (Phó giáo sư đại học, hơn nữ chính mười tuổi.)hình chính 1 Văn án:Rượu ấm ngập đèn vàng, tuyết phủ đầy núi nam.Anh dùng sự từng trải và thời gian, bao dung tất cả những dại khờ, nông nổi của cô.(*Rượu ấm - Thanh rượu: là một loại rượu gạo của Nhật, thường được hâm nóng khi uống.Nam Sơn còn gọi là Kỳ Liên Sơn, nghĩa là 'dãy núi phía nam' khi nhìn từ hành lang Hà Tây của Con đường tơ lụa)Editor: 'Lúc nhỏ, đọc Tam Mao, cô ấy nói, mỗi một lần nhớ anh, bầu trời rơi xuống một hạt cát, từ đó hóa thành sa mạc Sahara.... Còn em. Em nhớ anh, Nam Sơn quanh năm tuyết rơi đầy.'Lần đầu cùng anh gặp gỡ,Anh nói: 'Mùa này, bụi mù tơ liễu, cũng không có gì để xem. Đến vào mùa đông, cảnh tuyết không tệ.'Rồi mùa đông, đưa cô lên Nam Sơn,Anh nói: 'Đợi lãnh giấy chứng nhận rồi, em mau sớm lăn đi cho anh! Ở trước mặt anh chướng mắt!'Trước ngày cô đi, cầm tay cô áp vào ngực mình, thanh âm trầm thấp,Anh nói: 'Đường ở nơi này, em thỏa sức bay.Chẳng qua đợi em thêm một ít thời gian. Chẳng qua dùng tuổi tác trải kiếp phù hoa của anh, vặn kim tháng ngày chậm lại một ít.'***…
Câu truyện về chuyện tình của thiếu gia nhà tài phiệt (Daou Pittaya) và con trai mafia (Offroad Kantapon) sự ngăn cản của mẹ, những sóng gió ập tới khiến cả 2 phải chia xa liệu họ có thể tái hợp lại lần nữa không...…
mỗi trang là một số tổng hợp khó lường của những nhân chứng xấu số về một sự kiện gây rúng động hogwarts và kết quả của chúng thường không được mấy yên bình.🔮 hogwarts!au…
Kim Mingyu là một kiến trúc sư sống ở con đường phía tây thành phố.Jeon Wonwoo là một hoạ sĩ vừa chuyển đến nhà đối diện.Đây là câu chuyện 10 năm của 2 người.💚💜Vì quá luỵ Hình như em yêu anh ver Cheolhan nên mình quyết định chuyển ver Meanie cùng vũ trụ để đọc cho thoả lòng 🥹Mình chuyển ver để thoả mãn cơn thèm fic của mình thôi nhưng W màu cam nó không cho để private nên mọi người có đi ngang qua thì hoan hỉ giúp mình nhaaa----Author: downpour0721…
Author: 耶耶猫猫 (dy)Vào ngày Tôn Dĩnh Sa giành được danh hiệu cú đúp Grand Slam, Vương Sở Khâm đã có bạn gái.Trong bữa tiệc chúc mừng của cô, anh tự phạt ba ly rượu:"Sa Sa, chúc mừng cậu, đạt được điều mong muốn rồi. Tôi tự phạt ba ly, đi trước đây. Bạn gái tôi đến đón tôi về nhà rồi."Vào ngày cô đạt được ước nguyện, Vương Sở Khâm lại nói rằng anh đã có bạn gái.Vương Sở Khâm luôn nghĩ rằng cô là cánh chim yến không bao giờ chạm đất, chỉ mãi bay về phía trước mà chẳng hề ngoái đầu nhìn lại.Vậy nên, anh đã thề rằng cả đời này sẽ không còn bất cứ dây dưa gì với Tôn Dĩnh Sa nữa.Nhưng khi nhìn thấy nước mắt của cô, anh vẫn không thể hiểu nổi:"Tôn Dĩnh Sa, cậu khóc cái gì? Không phải chính cậu bảo tôi đừng đợi cậu sao?"…
Bạn hỏi tôi sao?Rằng đi về đâu chờ đợi?Rằng tôi chở cả một thuyền hoa kiều mạch đi đâu?Gồm 2 phần, 36 chươngTình trạng: đã hoàn chính truyện đang cày ngoại truyện.…
"Cậu Tuân..." em gọi cậu"Sao thế, có chuyện gì cần nhờ ta hả?""C-cậu có người thương chưa.."Cậu Tuân khẽ cười, bày ra vẻ bình thản nhưng tim thì đang nhảy lăm ba đa,"Có rồi, sao vậy?"Chu Vũ Hề hụt hẫng thật rồi, cậu đã có người trong lòng"D-dạ, con hỏi chơi thôi à cậu..."Cậu Tuân lại cười, lần này một tay Tuân nắm lấy bàn tay đang nắm xé góc áo của ai kia mà nói tiếp"Người đó, chắc có lẽ đang ngại lắm nhỉ"…