chuyện là có chàng công tử rảnh tay mở studio chụp choẹt cho duinhưng ai mà dè tự dưng nó đắc khách bất thường làm chàng công tử cùng đồng nghiệp mệt bở hơi tai...nhưng nhờ đông vậy mà có ngày chàng công tử gặp được định mệnh đời mìnhđể rồi phải thiệt biết ơn cái suy nghĩ mở tiệm của mình từ đời này qua kiếp nọ...----truyện nhiều cp nên tiến độ có chút chậm chạp, mng coi hãy thông cảm dùm nha ❤️...chân thành xin lỗi vì từ giờ tui sẽ drop bộ này 1 thời gian ♥️🙏🏻…
Pov: Nhiệm vụ hoàn thành, nhưng Boboiboy bị trọng thương và trúng quá nhiều độc ở hành tinh swap(?). Cơ thể cậu bé đã có chút biến đổi....Đói hàng Fem!Oboi lắm rồi😭....Đọc cái này giải trí thôi, đừng suy nghĩ sâu xa làm gì.…
"Sau này em không đóng cửa nữa."Earth vỗ nhẹ lên cánh tay Mix. "Sau này" sao, anh hi vọng sau này đó có thật. Giấu mặt vào trong vai áo của chính mình đang được Earth mặc, Mix nói thầm:"Sau này em là nhà của anh.""Em nói gì? Anh nghe không rõ. "Đêm không còn một tiếng động. Tiếng một con thằn lằn tắc lưỡi đâu đó ngoài hành lang Mix còn nghe thấy được, vậy mà Earth lại cao giọng nói mình không nghe thấy gì. Cậu bấm móng tay vào sâu trong vai Earth, anh hít sâu một hơi nhưng vẫn hỏi dồn:"Mix vừa nói gì với anh? Sau này cái gì?""Sau này em ăn mì gói với anh, được chưa?"…
Thời gian Tay và Gun gặp nhau đã đủ lâu. Tình cảm của Tay dành cho Gun sớm đã nảy nở. Có lẽ Gun chưa hiểu ra và mãi theo đuổi người không yêu mình. Cho đến một ngày, tai nạn xảy ra, cậu đã nhìn thấy được mọi việc mà trước đây cậu vẫn tự ép bản thân phải giả mù...Cậu từng chút từng chút mở lòng, bước chân về phía Tay, người đàn ông vẫn luôn ở bên cậu, dịu dàng với cậu từ những ngày đầu tiên cho đến hiện tại."Anh chắc chắn là anh yêu em." "Chắc chắn là từ rất lâu rất lâu về trước, anh đã thề rằng nếu không gặp được em, cả đời anh sẽ không yêu ai khác.""Chắc chắn anh sẽ bảo vệ em, yêu em, chăm sóc em, và mãi mãi không để em bị tổn thương bởi bất cứ điều gì, bởi bất cứ ai.""Em là trái tim của anh, Gun Atthaphan."…
cô hồn bây giờ đi làm hở tí ra là đòi tăng công đứcmồ tổ bây coi chỗ này là chỗ nào!genz tụi bây nhiều chuyện quá trời đitao ghét đày hết xuống tầng 18 làm lao động khổ sai cho chừa cái tật 😀ngông cuồng quen thói !…
普鲁斯特效应 (Proust Effect) là một khái niệm xuất phát từ tác phẩm văn học nổi tiếng "Đi tìm thời gian đã mất" (À la recherche du temps perdu) của nhà văn người Pháp Marcel Proust. Trong tác phẩm, nhân vật chính đã hồi tưởng về quá khứ chỉ nhờ vào hương vị của một chiếc bánh madeleine nhúng trong trà.Khái niệm này được các nhà nghiên cứu mượn để mô tả cách mà mùi hương, vị giác hoặc những giác quan khác có thể kích hoạt những ký ức sống động và cảm xúc mạnh mẽ từ quá khứ.Tác giả: SunyChỉ là một chút ngẫu hứng, không đầu, không cuối.…
Tên truyện: Trăng sáng khó gặpTác giả: Tử LộcSố chương: 83 chương + 7 chương ngoại truyện.Thể loại: Thanh xuân, từ thời niên thiếu đến khi trưởng thành, gương vỡ lại lành, lâu ngày gặp lại, HE.GIỚI THIỆU"Gặp lại sau mười năm xa cách, nên đòi số tiền mà bạn trai cũ nợ mình chưa trả thế nào?"Chia tay Trì Việt khi 18 tuổi, Tưởng Tự chẳng ngờ đời này vẫn có thể gặp lại đối phương, càng không ngờ nơi hai người gặp nhau lại là phòng hòa giải ở đồn công an.Năm ấy chia tay đau đáu trong lòng, mười năm sau gặp lại chỉ nhìn nhau không nói. Sau khi rời đồn công an, Tưởng Tự mở người liên hệ vừa được thêm vào, suy tư hồi lâu, cuối cùng gửi cho đối phương câu đầu tiên sau mười năm."Kỳ nghỉ đông lớp 11 cậu bị thương, tôi đến bệnh viện với cậu, tiền thuốc tạm ứng là 241 tệ 7 hào, cậu định khi nào trả?"Trì Việt: ?Đến mức này luôn hả luật sư Tưởng.-Trên đốt ngón tay trái vô danh của Trì Việt có một vết sẹo cũ nhạt màu do Tưởng Tự 18 tuổi để lại, bao năm chẳng phai mờ. Có anh bạn nói xoá được, nhưng hắn từ chối.Nó nằm ở đó, tựa như vết tích của chiếc nhẫn.…
không.. nó chỉ đơn giản là như tiêu đề.. có thể rất dỡ hơi và xàm mong được thông cảm..Lưu ý :- Elemental x Boboiboy-Boboiboy và một số nhân vật khác thuộc về Monsta- Một vài nhân vật thuộc về quyền sở hữu của tôi- Nhân vật thuộc về Tác giả nhưng câu chuyện là của tôi…