anh sơn khối 11 bị làm sao ấy?
texfic xàm xí học đường…
texfic xàm xí học đường…
ủa ê nhưng mà là sao vậy?lowercase.…
nội dung như tiêu đề…
Vẫn luôn có một ánh mắt si mê nhìn về phía em, chẳng giấu được, và cũng không muốn giấu. . Fanfiction chỉ là hư cấu, vui lòng không áp dụng vào đời thực OOC…
*Disclaimer: mọi thứ chỉ là sự hoang tưởng của tác giả, không liên quan tới đời thật. Xin đừng bế đi đâu ngoài đây nha 🫶*…
Longfic: Mật NgọtCouple Bùi Công Nam x Duy KhánhMọi tình tiết đều không có thật. Các nhân vật không thuộc về mình.Xin vui lòng đừng mang truyện ra bên ngoài.…
"đi có vài năm mà khác ghê nhỉ""không khác đâu, trái tim vẫn cứ là lệch nhịp trước người đó thôi"…
bọn sinh viên khoa thanh nhạc đang truyền tai nhau một tin nghe chừng là "nóng" nhất năm nay…
"nếu anh tồn tại, thì tồn tại là vì anh thích em""nếu em không còn thích anh nữa, thì tức là em không còn là em nữa"VUI LÒNG ĐỪNG MANG ĐI BẤT KỲ NƠI ĐÂU!…
Có những tình cảm rất khó để đặt tên 16+, Bùi Công Nam x Duy Khánh Các nhân vật, thông tin trong truyện đều là tưởng tượng của tác giả…
Note: OOC, lát cắt cuộc sống"Ba lần Hải Ly nhìn chằm chằm vào Thỏ Trắng, và lần cuối nó trót dại mài răng vào cái miệng đang ngậm cà rốt."…
Cung vàng điện ngọc, nguy nga trắng lệ, ấy vậy lại chỉ là một chiếc lồng son trói buộc cả kiếp người.…
Cô y tá và em gái chơi Guitar nhà bên...…
"Duy Khánh, anh thích em.""Gì dãy ông nội, mệt thấy mồ rồi còn giỡn, lẹ lẹ dọn đồ đi về kìa."Chuyện anh nhạc sĩ tỉnh tò bé Dâu khi concert D-1 vừa kết thúc chưa đầy một tiêng.…
nếu có kiếp sau, mọi thuận phúc trời ban anh sẽ dành để nói yêu em.…
Phần mở rộng của "Điều Ước Thứ 100"…
KhanhNamTruyện không liên quan tới đời thựcOOCNam bot keo lỳ tái châu😈…
❀Tôi nhớ em, nhớ nơi góc phố nhỏ ít người qua lại, nhớ tiệm hoa xinh xắn treo đầy bóng đèn em vẽ, nhớ cả những con chữ trên cuốn sổ tay em viết. Gặp em vào ngày tuyết rơi. Chờ em vào những ngày xuân hoa đơm nở...❀…
bỗng một ngày bức họa cuộc đời của vương bình có thêm một màu sắc mới...…
Minh Phúc của lớp 12 thấy kì lạ lắm,Hình như em thích bạn cùng bàn của em mất rồi, nhưng em đâu có thấy người ta đúng gu em, vậy mà em chẳng thể gạt đi hình bóng và cái tên người ta ra khỏi đầu mình - 3 chữ Phạm Duy Thuận.…