Nàng là huyết tộc nơi nhân gianVẻ đặc biệt vốn có chiếm hữuĐôi mắt đen trầm lặng,an tĩnhRồi một lần nàng nhận ra:Con quái vật hình thànhQua lớp gương phản chiếu kia!Không thứ gì khác ngoài khuôn mặt nàngNàng lại chợt nhớ raBao lỗi lầm tai hại:Ích kỉ,tàn nhẫn ,đau thươngNàng góp trọn trao cho nhân loại!Rồi chốc lát sau,nàng mới phát giác..Thì đã quá muộn!Bông Nguyệt Hồng thắm nởDưới vầng trăng lung linhTuyệt sắc nơi tăm tối!Phút chốc phá hủy:Nguyệt Hồng thành Lệ HồngVầng trăng thành đầu lâuTuyệt sắc thành ảm đạmNàng mãi mãi là huyết tộcKhông thuộc về nơi nhân loại này|HẾT|…
Một ngày nọ Tô Thanh Hòa vừa trạch vừa lười sống lại trở thành một cô gái thôn nữ ở những năm sáu mươi.Vì để sống sót, Tô Thanh Hòa chỉ có thể không ngừng hoàn thành nhiệm vụ, trở thành một quân tẩu đủ tiêu chuẩn.[Đinh... Hoàn thành nhiệm vụ nấu cơm, nhận được một điểm kỹ năng nấu nướng, phần thưởng một cân thịt ba chỉ.][Đinh... Hoàn thành nhiệm vụ may vá, nhận được một điểm kỹ năng may vá, phần thưởng một mét vải bông.]Đinh......Phương châm sống của Tô Thanh Hòa chính là, chỉ có không nghĩ ra, chẳng có gì là không làm được.Nhắc nhở: Nữ chính vừa trạch vừa lười, nói khó nghe một xíu chính là hết ăn lại nằm.Mẹ nữ chính là bà mẹ chồng cực phẩm.Anh trai nữ chính là người cuồng giúp đỡ em gái...Chị dâu nữ chính âm thầm đấu với mẹ chồng, cứu vớt ông chồng não tàn...Một gia đình bất bình thường tụ họp.Khẩu hiệu nhà họ Tô: "Chúng ta là người một nhà phải tương thân tương ái."#tieumieu…
- Cậu thích hoa gì vậy?? - Hoa mẫu đơn -Sao thế?? - Không biết nữa, chỉ thích thôi!!.. - Cậu thích hoa gì vậy ??? - Có lẽ là mẫu đơn - Sao thế?? - Vì nó sống nơi ngọn núi băng giá, mà tôi thì không với tới ngọn núi ấy được. Cô đau lòng khi trả lời câu hỏi này biết bao. Bảy năm trước, anh là người hỏi cô câu hỏi này nhưng cô không có lí do. Nhưng giờ thì không, cô đã có lí do rồi. Không thể với tới nhưng lại rất thích, thích đến làm tâm đau nhói, chắc chỉ có cô thôi nhỉ ???…
Năm nay Linh Nhi tròn 18 tuổi, cái tuổi rạng ngời nhất. Độ tuổi để khiến một nụ cười, cái híp mắt ấy cũng trở nên xinh đẹp lạ thường.Hôm đấy là một chiều năng nhẹ, dọc trên con đường ở thành phố Đông, Linh Nhi nhẹ nhàng bước đi, cảm thụ cái se lạnh của tiết năm mới, xen kẽ cùng một chút nắng ấm áp. Lần đầu, cô tới thành phố Đông, nơi cô sẽ bắt đầu cuộc sống mới của mình.Cô gái trẻ, với nụ cười trong trẻo, tưởng chừng như sẽ hòa lẫn trong sự nhộn nhịp, tấp nập của đường phố. Dường như lại là một thước phim tua chậm, xinh đẹp động lòng trong mắt của người đàn ông kia.Thể loại: Hiện đại, ngôn tình, truyện ngắnTác giả: LFoxTrạng thái: Đang tiến hành* Mẩu chuyện ngắn này chỉ là phác họa bức tranh trong lòng mình. Mong mọi người đón nhận nhé.…
✨ Thể loại: Hiện đại, Tình cảm, Song khiết, 1v1, Hào môn thế gia, HE✨Editor : Bé Thỏ Lạc Đường✨ Văn án: Lần đầu Lê Uyên gặp Minh Sán ở trong hẻm nhỏ âm u, thiếu nữ 18 tuổi bị bọn người đòi nợ ấn trên mặt đất, cả người toàn thương tích.Anh xoay người đang muốn rời đi, lại bị cô dùng sức nắm lấy ống quần, lực đạo lớn đến doạ người.Thiếu nữ ngẩng đầu, nhìn anh cong môi cười vô tội lại đáng thương."Tiên sinh, có thể nào mang tôi về nhà hay không ?"Ngày nọ, người trong giới phát hiện doanh nhân mới nổi xưa nay bạc tình, tàn khốc trên thương trường Lê Uyên vậy mà bên ngoài nhặt về một cô nhóc không rõ lai lịch.Anh cho cô ăn mặc, cho cô đi học, giúp cô trả hết nợ nần, cho cô sủng ái mà vô vàn nữ nhân ghen ghét.Trong lúc nhất thời, lời đồn đại nổi lên khắp nơi.Có người nhắc tới, anh chỉ nhàn nhạt ngước mắt, không chút để ý: "Chỉ là dưỡng sủng vật mà thôi."Vì thế mọi người đều hiểu rõ, đều nói Lê Uyên bất quá thích chơi đồ lạ, thiếu nữ tuổi trẻ tươi mới dùng không được bao lâu liền mất hứng thú.Lời đồn đại truyền đến tai Minh Sán, cô chỉ ngoan ngoãn mỉm cười, không nói một lời.Về sau tin tức Lê Uyên đính hôn truyền đến, cô để lại thẻ ngân hàng kếch xù coi như báo ân, rời đi sạch sẽ, lưu loát.*Cách biệt sau thời gian dài, hai người gặp lại.Sau hậu trường hội đấu giá, Lê Uyên đem Minh Sán ấn ở góc tường. Giống như người lạnh lùng và cao ngạo trong quá khứ không phải anh, anh rũ mắt, giọng nói hơi khàn khàn như đang cầu xin"Chúng ta về nhà được không?"…
Nhân vật chính:Nam chính: Hàn Phong, một doanh nhân trẻ thành đạt, lạnh lùng và kiêu ngạo. Do tai nạn bất ngờ, anh mất đi ánh sáng từ đôi mắt, trở nên cô độc và khép kín.Nữ chính: Tử Du, một cô gái bình dị, ấm áp và mạnh mẽ, làm công việc y tá. Cô tình cờ gặp Hàn Phong trong một hoàn cảnh bất ngờ và trở thành người chăm sóc đặc biệt của anh.---Tóm tắt nội dungHàn Phong từng là người đứng đầu một tập đoàn lớn, luôn sống trong thế giới quyền lực và giàu có. Một vụ tai nạn ô tô đã thay đổi cuộc đời anh khi khiến anh bị mù tạm thời. Cảm giác tuyệt vọng, mất mát và trống trải khiến anh trở nên khép kín và khó gần. Gia đình thuê Tử Du làm y tá riêng để chăm sóc anh trong thời gian hồi phục.Khi bắt đầu công việc, Tử Du đối mặt với một Hàn Phong đầy lạnh lùng, từ chối mọi sự giúp đỡ. Dù vậy, cô không bỏ cuộc. Tử Du bằng sự kiên nhẫn và trái tim nhân hậu của mình đã từng bước xoa dịu sự đau khổ trong lòng Hàn Phong. Anh dần dần mở lòng, để Tử Du giúp anh cảm nhận lại cuộc sống thông qua những giác quan khác.Suốt quá trình chăm sóc, cả hai nảy sinh tình cảm sâu đậm, mặc dù không ai dám thừa nhận. Hàn Phong bắt đầu nhận ra tình cảm của mình khi Tử Du ở bên, và ánh sáng của cô đã làm ấm trái tim anh trong những ngày tối tăm nhất.Cuối cùng, nhờ phẫu thuật, Hàn Phong lấy lại được thị lực. Anh hạnh phúc muốn nắm lấy tương lai cùng Tử Du. Nhưng khi đôi mắt anh mở ra, Tử Du lại âm thầm rời xa, để lại một lá thư ngắn nói rằng nhiệm vụ của cô đã hoàn thành. Cô rời đi mà không để lại dấu vết.Hà…
Tác giả: Ma AnThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cận đại , Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Giới giải trí , Đô thị tình duyên , Kim bài đề cử 🥇 , 1v1 , Nữ chủMười tám tuyến nữ diễn viên lương yên ngoài ý muốn mất trí nhớ, tỉnh lại sau phát hiện chính mình nhảy thành tam tuyến, không chỉ có có sự nghiệp, còn có...... Lão công.Giới giải trí đỉnh lưu, bạn gái phấn vô số lục lâm thành.Lương yên sợ tới mức đỡ tường hai chân nhũn ra: "Này này này, đây là thật vậy chăng?"Lục lâm thành không chút để ý mà chơi bật lửa, ngó cả người co rúm lại nữ nhân liếc mắt một cái, sau đó không vui nhíu mày, giống thường lui tới giống nhau châm chọc nói: "Ngươi lại đang làm cái gì mấy cái ngoạn ý nhi?"--Tất cả mọi người đều biết lục lâm thành đối hắn thê tử lương yên lãnh đạm đến cực điểm, trừ bỏ tuyên bố kết hôn, chưa bao giờ công khai nhắc tới, hai vợ chồng Weibo hỗ động bằng không, duy nhất một lần lễ trao giải cùng đài, lục lâm thành toàn bộ hành trình xem đều không xem lương yên liếc mắt một cái.Vì thế toàn giới giải trí đều bắt đầu chờ lục lâm thành cùng lương yên ly hôn, tam tuyến nữ diễn viên xin trả muôn vàn các thiếu nữ lão công một cái độc thân.Thẳng đến lần nọ điển lễ hậu trường, có phóng viên chụp đến lục lâm thành cởi ra chính mình tây trang áo khoác, đem ăn mặc mát lạnh lễ phục lương yên che cái kín mít, sau đó bóp eo, ấn ở trên tường thân.*****************…
Tác giả Cô gái ngọt ngào (Hayong Lyong )Thể loại : ngôn tình , trọng sinh ,nam chủ có bệnh , thanh xuân. Song khiết ,1v1..Ngày đào :4-2-2023Ngày lấp : chưa biết Truyện tự sáng tác -X- không thuộc bản quyền từ nhà nào -X- Hứa Khả sinh ra trong gia đình quân nhân . Từ khi còn nhỏ đã thiếu vắng sự quan tâm từ cha .Vì cha cô lúc nào cũng ở tuyến đầu chiến trường . Nhưng cô không vì thế mà oán hận cha mình mà ngược lại càng tự hào và sùng bái cha mình hơn . Mẹ cô vừa là cha vừa là mẹ , dưới sự yêu thương từ mẹ nàng từ từ lớn lên Năm 17 tuổi cô gặp Cố Tranh . Anh là 1 người phóng khoáng , cục cằn và cực kì ...lưu manh. Cô luôn bị cậu áp đảo , bị trêu đùa ,... cho đến 1 ngày cậu áp sát cô vào vách tường phòng học " Tiểu tâm can à...em làm tôi mệt tim thật đấy " Chấp niệm cả đời cậu chỉ có cô .Mãi mãi là cô Cậu càng như vậy cô càng phải bảo vệ hơn .Sống lại 1 đời cô quyết không để chuyện đó sảy ra 1 lần nào nữa ... [ thiếu niên cố chấp có bệnh / thiếu nữ sống lại ngọt tâm ] • Chào mọi người ạ, chúc mọi người đọc chuyện vui vẻ •…
Nhật Ký Thầm Thích Cậu -Tiểu Khả Nhi Thể loại: Thanh xuân vườn trường, yêu thầm, ngọt ngào nhưng cũng có chút tiếc nuối. 📖 Giới thiệu: "Có những người... mãi mãi chỉ có thể đứng từ xa mà dõi theo." 🌷Tớ thích cậu. Nhưng cậu không biết. Ba năm trôi qua, tớ vẫn lặng lẽ viết về cậu, như cách mà người ta lưu giữ những điều đẹp đẽ nhất trong tim mình. Không phải vì tớ hy vọng một ngày nào đó cậu sẽ nhận ra, cũng không phải vì tớ mong cậu sẽ đáp lại. 🥀Chỉ đơn giản là... tớ không nỡ quên. Cậu có biết không? Có những khoảnh khắc rất nhỏ bé mà cậu vô tình để lại, nhưng với tớ, nó lại quý giá đến mức tớ sợ mình sẽ lãng quên mất nếu không ghi lại.Vậy nên tớ viết. Viết về cậu, về những lần ánh mắt tớ vô tình chạm phải cậu giữa sân trường đông người. Viết về những buổi học mà tớ chỉ dám lặng lẽ ngắm cậu từ xa. Viết về những lần tớ ước giá như tớ đủ dũng khí để đứng trước mặt cậu mà nói một câu đơn giản: 🌷"Tớ thích cậu." Nhưng có lẽ, trên thế giới này, có những tình cảm vốn dĩ chỉ đẹp khi được giấu kín.Và tình cảm của tớ dành cho cậu... có lẽ cũng như vậy.…
Một người giữ nước,một người gieo mầm tri thức. "Anh là biên cương,em là hậu phương,chỉ cần Tổ Quốc bình yên,em sẽ mãi chờ anh về.""Anh là người của Tổ Quốc trước,sau sẽ là người của em,còn em thì sao?.Đồng ý làm cô giáo nhỏ của riêng anh không?•Tác giả cần lời nhận xét của độc giả để tạo ra những chương chuyện hay hơn,xin đừng ngại để lại nhận xét,góp ý,với những điều chưa đúng,chưa hài lòng nhé.❗Xin Cân Nhắc.1.Truyện có yếu tố về quân sự,quân đội ,hoàn toàn không có yếu tố tham khảo hoặc học tập2.Trong truyện có tình tiết HƯ CẤU để phù hợp với thể loại,KHÔNG cổ xúy cho bất kì hành động nào3.Không Reup truyện với bất kì hình thức nàoThân Ái!.…
Nàng không phải ở hai mươi thế kỷ chuẩn bị muốn ăn cơm dã ngoại sao,Như thế nào nhoáng lên một cái mắt,Đã bị một đám loài bò sát loại cấp ném tới cổ đại đại mạc đến đây?Ở nàng chính mắng đám kia không lương tâm sinh vật khi,Bỗng nhiên xuất hiện bạch mã, ách, hắc mã tướng quân tới cứu nàng,Bất quá này nam nhân cũng thật nhiều nghi,Hại nàng không thể không hạt bài cái lý do đến qua loa tắc trách hắn ──Tao sa mạc cường đạo cướp bóc, tùy thị đều bị giết sạch quang,Ách...... Nàng cũng biết như vậy lý do thực gượng ép,Khả ở tivi không đều như vậy diễn sao,Thả vì báo đáp hắn ân cứu mạng,Nàng nhưng là mão chừng kính phải giúp hắn trị bệnh không tiện nói ra nha!Kết quả hắn thế nhưng không biết tốt xấu như thế,Lão nói nàng trăm phương ngàn kế tưởng chỉnh hắn,Được rồi, của nàng thật là có chút ý định bất lương,Nhưng là muốn hắn phản ứng thú vị mới có khả năng đến a!…
[TRUYỆN CHỮ ] Tổng tài Giáo sư đi theo emThể loại: Ngọt ngào, ngôn tình, ý nghĩa, hài, sạch, H nhẹ nhàng :>Quan chọng là: kết HE :3Những chương kết của tập truyện mình đã up nốt vào đây nhé😙😋---Đọc đi đừng sợ đảm bảo không hay không lấy tiền, vote ủng hộ mình nhé <3 hihi ??#tieulinh12#Thân ái cảm mơn!#top3ynghia…
Hán Việt: Vô hạn liệt xaTác giả: Điều Văn Hoa BìnhTình trạng: Hoàn thànhThể loại: Linh dị thần quái, Khủng bố, Vô hạn lưu, Sảng văn, Ngôn tình, Tương lai , HE , Kinh dị , Hắc ám , Kim bài đề cử 🥇 , Kim Bảng 🏆 ,1v1 , góc nhìn nữ chính.CP: Ánh sáng nơi địa ngục Nhuế lão bản X sinh vật thần bí Đệ Ngũ Triều Lãng.Tình trang edit: On going / Editor: Cá Kho Khét Nồi~~~~~~~~~Văn án:Nhuế Nhất Hòa tỉnh lại thì phát hiện bản thân ở trong một đoàn tàu đang chạy.Trước mặt cô là một chiếc bàn nhỏ, bên trên để một tấm vé xe màu xanh nhạt đề vài dòng thông tin. Mặt trước: [Thế giới loài người -- Lễ tang của La tiểu thư].Mặt sau: [ Đoàn tàu địa ngục thứ 2348, hầm 'Rắn đuôi chuông' ].Chiếc loa màu kim loại đặt cạnh cửa tàu bỗng nhiên phát ra âm thanh -- "Tu tu...... Chào mừng quý hành khách đang có mặt trên đoàn tàu địa ngục thứ 2348, hì hì hì hì."Tới lúc này thì nữ chính của chúng ta - Nhuế Nhất Hòa giật mình nhớ ra: A! Hình như trước khi ở đây cô đã bị tai nạn xe cộ...Vậy thì chỗ này là thế giới sau khi chết sao?Một câu tóm tắt: Mới mẻ lại thú vị, nội tình gay cấn chờ được giải mã.Lập ý: Chính nghĩa nhất định có thể chiến thắng tà ác!~~~~~~~~~~~Lời của editor: Bộ này mình tìm được trên wikidich, đọc khá cuốn nên muốn bê về edit để phục vụ sở thích cá nhân thôi chứ không dùng cho mục đích kiếm chác hay gì hết. Nếu cần phải xin phép thì mong các bạn hãy nói cho mình biết để mình đi xin ạ. Đây cũng là lần đầu mình edit.…
"Rachel! Mong sẽ sớm gặp lại em! Người ta nói nếu yêu em anh sẽ mất tất cả. Anh cũng không cần, vì đối với anh có em là anh đã có cả thế giới, mọi sự còn lại tất cả anh đều không cần. Chỉ cần có em là đủ...""Chỉ cần cuộc sống sau này có anh , mỗi một giây, mỗi một phút em đều không ân hận. Ngoài kia dù bao nhiêu sóng gió vẫn là em muốn đi cùng anh"…
Liệu các bạn đã bao giờ ngẫm lại quá khứ của riêng mình chưa? Ai cũng có 1 điều hối hận nhất trong đời và nó là bước ngoặt lớn để thay đổi cuộc sống của mỗi chúng ta, mỗi khi nhìn về điều hối hận nhất mình từng làm trong quá khứ thì rất day dứt cho bản thân mình. Cứ nghĩ lại mà xem, các bạn đã làm điều gì hối hận nhất chưa? Tôi tin là có rồi đấy, ai cũng phải trải qua nó hết, tôi cũng ko ngoại lệ gì cả. Nó đã diễn ra vào chính thời học sinh của tôi... Và nỗi hối hận, dằn vặt tôi đã đi theo tôi đến tận bây giờ... ''Nếu như có 1 người con gái rất yêu anh, có thể hi sinh tất cả vì anh. Vậy thì em sẽ chọn cách lùi về sau để cô ấy có thể tiến đến bên cạnh anh ''---------------------------------------------------- " Tại sao? Tại sao chị lại làm vậy?...''----------------------------------------------------" Tại sao ư? Bởi vì tôi ...."…
Vào ngày lập đông đó, Chúc Thời Vũ chia tay với người bạn trai đã quen bốn năm, trở về thành phố Ôn Bắc.Phòng bệnh loạn thành một nồi cháo, sắc mặt mẹ tái nhợt, dưới sự khuyên nhủ hợp tình hợp lý của người thân và bạn bè, trước mắt cô chỉ có hai sự lựa chọn:Kết hôn theo sự sắp đặt của gia đình hoặc nghỉ việc.Chúc Thời Vũ lựa chọn vế trước, sau đó cô gặp được Mạnh Tư Ý.Trong mắt tất cả mọi người, Mạnh Tư Ý có ngoại hình đẹp, công việc tốt, kết hôn với anh, là Chúc Thời Vũ trèo cao. Chỉ có Mạnh Tư Ý biết rõ.Chẳng qua anh chỉ là kẻ đê tiện bỉ ổi.Từ thuở thiếu niên cho đến hiện tại--Cô là giấc mơ khó đạt được mà anh hằng mong ước trong suốt những năm tháng dài đằng đẵng.Bác sĩ × Tác giả sáng tạo nội dung truyền thông-Một năm có bốn mùa, tôi thích mùa đông nhất.____________________🌿___________________…
Lý Vấn Thư sống ở nhà họ Tần hơn 20 năm từ lúc cô chỉ 5 tuổi. 20 năm đủ để cô trở thành cánh tay phải đắc lực của gia chủ hiện tại. Nói như đám đàn em ở trong nhà này thì Lý Vấn Thư chính là mỏ vàng của nhà họ Tần. Tần Hữa An là gia chủ đời trước của tập đoàn Tần gia chính là một lão cáo già lắm mưu nhiều kế. Lý Vấn Thư được như ngày hôm nay đều do ông ta một tay dưỡng thành.Gia chủ chết, con trai ông ta là Tần Bắc thay cha mình nắm giữ toàn bộ sản nghiệp cùng mọi mối quan hệ. Chẳng qua "hổ phụ sinh hổ tử", con thú hiểm độc như Tần Hữa An vừa chết thì con rắn độc Tần Bắc đã nắm giữ nửa giới hắc đạo khiến không ít gia tộc lớn nhỏ phải quy phục. Lý Vấn Thư tiếp tục trở thành cánh tay phải của hắn, đưa tập đoàn Tần thị lớn nhất Trung Quốc lúc bấy giờ.#ThanhTunie#HimeLily…
Tên truyện: Dưới Vầng Hào Quang rực rỡ Ánh sáng lấp lánh trên sân khấu luôn được cho là thứ đẹp đẽ và rực rỡ nhất. Nhưng chính nó cũng đủ chói lòa để che khuất bóng tối phía sau.Jung Ha Rin, một nữ diễn viên vô danh, bất ngờ có cơ hội hợp tác cùng Kim Yoo Sung - ngôi sao hàng đầu trong ngành. Cứ ngỡ rằng bản thân đã chạm đến giấc mơ bấy lâu, nhưng không ngờ chính thứ ánh sáng ấy lại trở thành con dao sắc bén, bóc trần những quá khứ mà cô đã chôn vùi bấy lâu nay dưới lớp bụi thời gian.Dưới vầng hào quang rực rỡ ấy, cô phải học cách đứng vững... hoặc bị nhấn chìm.Bởi vì hào quang không chỉ chiếu sáng, nó cũng có thể thiêu rụi._________________________ Tác giả: Cosette Adrinette._ Cảm hứng sáng tác: Manhwa "Ánh sao Ban Mai"- Chae Eun._ Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, showbiz, 1v1._ Truyện được đăng trên các nền tảng: Wattpad, TYT, Manga Toon và Page "Hare Tail- Thỏ Mộng Mer" (FB)._ Lưu ý nho nhỏ:• Mình không rành về cách xưng hô bên Hàn nên sẽ viết theo kiểu truyền thống mà các độc giả Việt Nam hay đọc. Nếu điều này không ảnh hưởng đến tâm trạng đọc truyện của các bạn thì mình rất cảm ơn vì các bạn đã bỏ qua. Nếu không thì mình e rằng truyện của mình sẽ không phù hợp với bạn nào khó tính và khắt khe, mong bạn có thể tìm được truyện khác đúng ý hơn nhé. • Không cmt toxic nhé, hãy là 1 người Việt văn minh. Nếu mình sai sót ở đâu thì hãy góp ý 1 cách lịch sự, mình sẵn sàng sửa đổi.• Không đăng lại truyện của mình ở bất kỳ nền tảng nào khi chưa có sự cho phép của mình nhé.• Mình chỉ lấy cảm hứng…
Gái nhà lành x Trai nhà giàu 😞Gái dịu x Trai hỗnCâu chuyện vớ vỉn, có thể sẽ tình ơi là tình...*Trích đoạn:"Mày cứ qua lại với mấy thằng không ra gì đi. Đến lúc ông mách mẹ mày thì đừng trách ông miệng lưỡi vô tình!""Cậu bỏ ngay cái tật hỗn đi. Với lại ai thèm tí tởn cùng mấy thằng không ra gì!!!"Vũ cười nhạt hỏi:"Thế hôm bọn thằng Đức đánh nhau mày lao vào làm chó gì thế? Không có tao lôi ra thì đứa lùn tịt như mày thể nào cũng bị quần cho nát người. Tính làm mỹ nhân cứu thằng ất ơ à?"Tôi thấy nó tưởng tôi vì tình riêng mà muốn đỡ đòn hộ Đức thì cú lắm. Nhưng cái sự nền nã đã ăn vào trong máu nên tôi vẫn nhẹ giọng:"Do tui là lớp trưởng. Tất nhiên phải can thành viên lớp mình rồi. Ít nhất cũng câu được tí thời gian chờ thầy cô tới giải quyết mà..."Hình như nghe giọng tôi có chút ảo não phụng phịu, tên to xác nào đó cũng dịu lại đôi chút:"Lớp mày hết con trai sao? Kêu chúng nó can. Không biết đứng sang 1 bên hả? Học giỏi thế bọn kia gõ cho cái khờ người ra thì ai chơi với mày? Nghe câu này chưa: "Một con ngựa đau, cả tàu bỏ chạy." Nhớ vào đầu hộ tao."Tôi bật cười ha hả ha hả, tay cứ đập vào vai người bên cạnh. Bố khỉ. Chuyên Toán khi văn vở thì sẽ thế này hả? (...)…
"Em tin trên đời có vận mệnh không?""Vận mệnh? Thế nào gọi là định mệnh?""Hmmm, định mệnh là khi hai con người xa lạ gặp nhau và yêu nhau.""Ví dụ như?""Như là... hai con người ấy vốn chẳng liên quan gì đến nhau, vậy mà vận mệnh lại buộc họ lại với nhau, gặp nhau mười kiếp, yêu nhau mười kiếp và chờ nhau mười kiếp.""Vậy, sau mười kiếp họ có đến được với nhau không?""Hmmm, họ..."...Khúc Y Nguyệt ngồi trên sân thượng, hai chân đung đưa, ánh mắt nhìn xa xăm.Bỗng, một người đàn ông xuất hiện sau lưng cô, trên tay còn cầm theo đóa hoa hồng đỏ rực. Anh ấy ngồi xuống chỗ trống bên cạnh, chìa đóa hoa trước mặt cô: "Tặng em."Khúc Y Nguyệt mỉm cười, đưa tay nhận lấy, hỏi: "Vì sao tặng em?""Vì em và nó giống nhau." Người đàn ông trả lời mà không bận tâm suy nghĩ."Giống thế nào?" Khúc Y Nguyệt nghiêng đầu, chờ đợi đáp án từ người đàn ông."Em và hoa đều xinh đẹp."Khúc Y Nguyệt cười thành tiếng: "Không ngờ anh cũng rất biết cách nói chuyện.""Anh chỉ biết cách nói chuyện với mình em thôi." Người đàn ông dừng lại vài giây, sau đó cất giọng trầm trầm: "Y Nguyệt, phải nhớ luôn luôn phải mỉm cười, khi em cười lên rất xinh đẹp, cho dù ở đâu anh cũng luôn nhìn thấy."Khúc Y Nguyệt cúi đầu, khoảnh khắc ngẩn lên xung quanh cô trống rỗng. Không có hoa, chẳng có anh, thứ trò chuyện với cô chỉ có không khí.Cô nhìn lên bầu trời xanh thẳm, mỉm cười: "Em nghe lời rồi, nếu anh nhìn thấy... anh trở về được không?"Nơi đăng full: https://enovel.vn/cho-nhau-muoi-kiep.15748/…