Trong một góc phố nhỏ có tiệm bánh ấm áp. Ở đó, một cậu bé 12 tuổi vô tình bước vào đời một người đàn ông lạnh lùng - và biến sự cô đơn của ông thành điều gì đó dịu dàng hơn.Nhiều năm trôi qua, những chiếc bánh vẫn được nướng đều tay, còn tình cảm thì lặng lẽ lớn lên - âm ỉ như lớp kem dâu chưa từng tan chảy trong tim.Một câu chuyện nhẹ nhàng, hiện đại và chậm rãi, về sự chờ đợi, trưởng thành và thứ tình yêu không tên gọi - nhưng chưa bao giờ phai nhạt."…
Ngày trước, cứ mỏi mệt, tôi sẽ bỏ trốn. Chạy khỏi mọi thứ, để sóng át đi tiếng còi xe và nhịp sống ngột ngạt của một London mờ mịt và xa xôi.Cho đến khi, được gặp lại em.Hạnh phúc, từ đó, chẳng còn là những chuyến đi xa. Nó là buổi sáng em nhắn tin, kèm một bức ảnh mờ sương em chụp vội.Nó là chiều tôi cùng em dạo bước qua con đường ven công viên, gió lùa qua áo, em hát khe khẽ theo bài nhạc trong tai nghe, giọng nhỏ nhưng đủ làm tôi quên hết deadline.Nó là đêm muộn, chúng tôi ngồi trên sofa, em bật loa nhỏ, một bài hát cũ vang lên, mưa rơi ngoài kính, ánh đèn xa hắt lên khung cửa.Chỉ cần, bước vào nhà, ôm em là đủ...Theo bạn, tôi và em, chúng tôi là gì của nhau?Plot này được lên trước cả khi Một Nửa Hoàn Hảo có wrap chính thức. Cũng là câu chuyện mùa thu kế tiếp nằm trong series: Love You Till The End. Tuy nhiên, au cần xin phép "chủ nhân của câu chuyện" trước khi dùng làm inspired. May mắn bạn đã đồng ý🍬Mọi chi tiết trong fic hoàn toàn là giả tưởng, không có liên quan tới người thật. Vui lòng không đưa nó ra khỏi wattpad. Gracias 💛💙.…
Thể loại: Cung đấu - Trùng sinh. Số chương: 215 (Tính cả ngoại truyện) Convert: ngocquynh520 Editor: TinhLinhTuyết + Trang bubble + Trang Chấy + AnhThơ + Gấu Mũm Mĩm + Tử Đinh Hương + Pinni Trùng sinh quay lại một đời, đồng thời cũng cần phải thu hồi sự kiểu cách, thay đổi cách sống. Thẩm Tịch Nguyệt biết rõ, ở trong thâm cung nội viện này, đoan trang sẽ không nhận được lời cám ơn. Nàng có chút tính toán, có chút phong tình, còn có chút ương ngạnh, thành công diễn trọn vai một vị nữ chủ xinh đẹp ngực lớn nhưng không có đầu óc. Đương nhiên, nếu không phải như vậy, thì làm sao có thể miệt mài thăng chức? * Đôi dòng [Cảnh báo] cho những bạn đọc thân yêu chuẩn bị nhảy hố >_<* Nguồn: Truyenfull.vn…
Invisible String Theory - Lý thuyết sợi dây vô hìnhTrong văn hoá phương Đông, người ta cho rằng: giữa những linh hồn có duyên, luôn tồn tại một sợi dây vô hình được buộc lại đâu đó trong vũ trụ. Nó không thể nhìn thấy, không thể chạm vào, chỉ có thể cảm nhận khi thời điểm đến. Có lẽ vì vậy mà đôi khi, hai người cứ mãi lạc nhau... đi qua cùng một con phố, cùng một quán cà phê, cùng một khung giờ... mà chẳng hề hay biết. Vũ trụ vẫn kiên nhẫn giữ họ ở hai đầu sợi dây, để mỗi người phải đi qua đủ những mùa cô đơn, đủ những tổn thương cần thiết, rồi mới có thể gặp nhau trong phiên bản trọn vẹn nhất của chính mình.Và khi khoảnh khắc ấy đến, mọi thứ dường như trùng khớp kỳ lạ. Một cái nhìn, một giai điệu quen thuộc, hay chỉ là hơi thở của gió - cũng đủ khiến họ nhận ra: À, hóa ra là người này. Không một chi tiết nào lệch khỏi nhịp định sẵn, như thể vũ trụ đã âm thầm viết nên bản nhạc của riêng hai người.Có lẽ, không có cuộc gặp nào là ngẫu nhiên. Chỉ là, có những sợi dây đã được buộc sẵn từ rất lâu và hôm nay, chúng mới khẽ rung lên.Vì khoảnh khắc ấy cuối cùng cũng sẽ tới, nhất định!"Thuận theo tự nhiên đi em. Vì, tự nhiên ở đây, là em đó bé".Nhật ký ghi lại cảm xúc của tác giả đối với những khoảnh khắc rung động của hai chàng muse '🍊🍓' sẽ khởi hành ngay lúc này, cùng một series hoàn toàn mới: "Dự Báo Thời Tiết Hôm Nay thế nào"?Mọi chi tiết trong fic hoàn toàn là giả tưởng, không có liên quan tới người thật. Vui lòng không đưa nó ra khỏi wattpad. Gracias 💛💙.…
Câu chuyện xảy ra trong một chiều không gian khác. Ở đây, Nagumo và Midorikawa không còn là những đứa trẻ mồ côi ở Sun Garden. Họ có cha, mẹ, và cũng có một đứa em trai hết sức đáng yêu - Kirino. Kirino vẫn quen biết Shindou, nhưng không phải là vì bóng đá. Cậu không tham gia Raimon Eleven, nhưng vẫn là quản lý của đội bóng.…
Trời vào cuối đông, khi gió vẫn còn quẩn quanh cùng những cơn lạnh cuối cùng và hoa mai đầu xuân vừa khẽ nở trước hiên, câu chuyện của họ bắt đầu.Một cái nắm tay vô tình giữa phố đông hay lời hẹn gặp nhẹ như hơi thở? Một nốt ruồi chợt xuất hiện hay là định mệnh đã được viết từ trước?Trong không khí mờ sương của buổi giao mùa, hai con người tưởng như lướt qua đời nhau, lại bằng một phép trùng hợp lặng lẽ - tìm thấy nhau, một lần nữa. Không phải bằng lời nói, cũng chẳng phải bằng ánh mắt đầu tiên, mà bằng dấu vết nhỏ xíu nơi mu bàn tay, như lời nhắc rằng có những định mệnh sẽ đến đúng lúc, với đúng người."sau cai nam tay" có lẽ, sẽ là: một câu chuyện dịu dàng về duyên phận, về cảm giác ấm áp lan từ đầu ngón tay đến tận trái tim, và về tình yêu đến từ những điều rất nhỏ, nhưng đủ để làm người ta tin rằng mùa xuân thực sự đã về."Nhưng mà... em với anh, mình không thể nào yêu nhau được nữa"..."Thế cưới anh nhé?" Người lớn hơn bật cười hỏi thẳng."Hả?" - phản ứng tự nhiên, một câu hỏi vượt ngoài tầm có thể trả lời ngay đến từ phía Duy Khánh. "Thì em bảo không thể nào yêu anh còn gì". Họ Bùi tinh nghịch nháy mắt.Mùa xuân đến sớm tiếp nối Tay Đan Xen Tay cùng series: Love You Till The End. Để hiện thực hoá mọi tình huống xảy ra trong tác phẩm, mốc thời gian hiện tại được giả định là năm 3841. Mọi chi tiết trong fic hoàn toàn là giả tưởng, không có liên quan tới người thật. Vui lòng không đưa nó ra khỏi wattpad. Gracias 💛💙.…
Nguồn ảnh: vjeranski on Tumblr.-Titles: haikyuu x reader || giếng nướcAuthor: elmrmacy (aka bananai)Thể loại: OE, ngôn tình, chuyện ngắn, xreader, vườn trường,...Couple: Haikyuu chúng x readerRating: Truyện có kết Open Ending.Disclaimer: ❛nhân vật không thuộc về tôi, mục đích viết phi lợi nhuận❜Summary:"cậu có tin vào thế giới song song không? Có lẽ ở thế giới đó hai ta đang ở bên nhau."…
Tag: BL, Fanfiction, Angst, Bi kịch, Tâm lý, Hậu Zero Requiem, AU, OOC.Nội dung: Lelouch vi Britannia đã chết, nhưng di sản của hắn vẫn sống, thông qua một con rối hoàn mỹ chỉ biết thực thi mệnh lệnh. Kururugi Suzaku, trong vai Zero, là người duy nhất biết sự thật kinh hoàng này. Bị xiềng xích bởi một lời nguyền mang tên 'trách nhiệm', anh phải chăm sóc cho cái bóng của kẻ anh yêu và hận, ngày ngày đối mặt với một cỗ máy mang khuôn mặt người thương và dần chìm vào sự điên cuồng thầm lặng. Tình yêu đã chết, chỉ còn lại sự tra tấn của ký ức.Tình trạng: Đã hoàn thành.…