Hoa sữa|seungin|
Dưới gốc cây hoa sữa,em và anh đã tìm thấy nửa kia của mình?!…
Dưới gốc cây hoa sữa,em và anh đã tìm thấy nửa kia của mình?!…
Mong rằng sự cô đơn của em sẽ vượt qua sóng nước trong quãng đời còn lại. Nhưng chỉ cần đừng chữa lành nơi đã từng có anh.…
Tác giả: 一条普通狗Chưa có sự cho phép của tác giả.Edit: Flueming - Không biết tiếng Trung. Đây không phải là bản dịch, không đảm bảo sự chính xác cao. Tiêu đề là Hồng Tú Thanh Tùng (红锈青松), vì không biết tiếng Trung nên mình không hiểu được một cách rõ ràng, mình không dám cắt nghĩa sang Tiếng Việt, chỉ để tiêu đề là phiên âm Hán Việt. Tách nghĩa từng chữ trong tiêu đề như sau: Thanh Tùng là cây thông xanh, cũng là trong tên Lưu Thanh Tùng. Hồng là màu đỏ, Tú là gỉ sét, han rỉ. Thông xanh rỉ đỏ.Cảm ơn bé Dâu, My, bác Chin và chị Caf (những người sẽ không bao giờ biết đến sự tồn tại của chiếc fic này) vì đã giúp đỡ em trong quá trình dịch.…
Làm ruộng / Cổ đại ngôn tình / Xuyên qua / Không gian / Sủng thê( đoàn sủng + ngọt sủng + nhẹ nhàng + ấm áp sủng văn )---Xuyên qua thành nông gia nữ, trọng nam khinh nữ, căn bản không tồn tạiGia gia yêu thương, nãi nãi quán, một nhà mười mấy khẩu người đều sủng nàng, duy nhất khuyết điểm chính là nghèo một chútMay mắn nàng có một cái bách khoa hệ thống, biết làm ruộng, thức bách thảo, học y thuật, làm giàu không phải mộngChính là không nghĩ tới cái này hệ thống bão nổi giống nhau, làm chính mình kiếm tiền, mua sơn, mua đất, cuối cùng cư nhiên muốn cho chính mình thành lập một cái tân triều đại.Ta trời ạ!Nàng đến tìm cái hoàng gia công tử chỗ dựa thực hiện cái này vĩ đại nhiệm vụ."Di! Vị công tử này, ta có rất nhiều tiền, ta bao dưỡng ngươi, muốn hay không cùng nhau ngồi cái long ỷ chơi một chút?"…
#Chia tay rồi vẫn phải làm đồng đội thì làm sao?#Tất nhiên là giấu đi rồi!"Để tôi chỉnh lại một chút, chúng tôi không phải là người yêu cũ, chúng tôi là vợ chồng chính thức.""Cả thế giới đều nghĩ chúng tôi chia tay rồi, nhưng thật ra chúng tôi đã đăng ký kết hôn."…
Tại sao anh ấy cứ phải quản cô như thế?Cô đã 26 tuổi rồi.Sự nổi loạn không bộc lộ ở tuổi 18 giờ lại bùng nổ ở tuổi 26."Sở Khâm, em không muốn anh quản em như vậy nữa.""Shasha, anh là bạn trai em. Làm sao anh có thể không quan tâm em?""Nhưng em rất khó chịu với cảm giác này! Em không muốn anh quản. Em không muốn tình yêu như vậy nữa!""Shasha, em phải biết mình đang nói gì! Nghĩ kỹ rồi hãy nói được không?""Em rất rõ ràng mình đang nói gì." Tôn Dĩnh Sa bực bội vò đầu."Rốt cuộc là em ghét bị quản, hay ghét anh?" Vương Sở Khâm đau đớn hỏi.Anh có linh cảm không hay, rằng có thể hai người họ sắp chia tay. Đây là một cảm giác tồi tệ."Cả hai." Tôn Dĩnh Sa cúi đầu thở dài. "Sở Khâm, chúng ta chia tay đi."…
Đã hoàn thành.Tags: hiện đại, đời thường, công sở, sếp x nhân viên, bẻ cong gái thẳng, vượt nghèo, từ người lạ tới người yêu, thụ cưa công, ngọt, HE.Góc nhìn chủ thụ."Nó xòe tay ra, nhìn xuống lòng tay của mình. Trắng. Theo cả nghĩa bóng lẫn nghĩa đen.Bỗng một cảm giác mềm mại mát lạnh phủ lên tay nó. Một bàn tay với những ngón thon dài trắng trẻo, móng tay được chăm sóc chỉn chu, sơn màu hồng nhạt đính họa tiết hoa trắng xinh đẹp. Bàn tay này đang nằm gọn gàng trong tay nó. Ngạc nhiên nhìn sang chủ nhân của hành động kia. Hoàn toàn không nhận ra bất kỳ một sự quen thuộc nào. Đó là một cô gái xa lạ."…
Hắn cậy hắn có quyền, nên đường Tôn Dĩnh Sa đi dù có trải đầy gai cũng sẽ hóa hoa hồng*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…
Tác giả: 江倾言Chưa có sự cho phép của tác giả.Edit: Flueming - Không biết tiếng Trung. Đây không phải là bản dịch, không đảm bảo sự chính xác cao. Giới thiệu:00.Một ngày trước sinh nhật của Lâm Vĩ Tường, Lưu Thanh Tùng bị kéo vào một thế giới song song. ... Hệ thống khó hiểu cuốn anh vào có tên là "Bé Diêm". Nó nói:"Đây là một hệ thống được xây dựng như một trò chơi. Nếu làm nhiệm vụ thất bại sẽ phải làm lại, làm đến khi nào thành công mới qua được màn tiếp theo. Anh phải hoàn thành trong vòng 24 giờ, không thì không thể quay lại thế giới thật vào ngày 24 tháng 10 được."Lưu Thanh Tùng - người đã hứa sẽ là người đầu tiên chúc mừng sinh nhật Lâm Vĩ Tường:......Nhưng anh lại nghĩ, cái trò này khó được đến thế nào chứ. Chả nhẽ nhà vô địch thế giới lại sợ nó à? Vì thế anh tự tin gật đầu, nói với Bé Diêm: "Bắt đầu đi."…
Trù thần tay nghề tuyệt đỉnh, mỹ thực y làm ra đều dễ dàng chinh phục thế nhân.Bạch Cửu lắc đầu: "Các người không biết đó thôi, sữa hạnh nhân của Anh Lỗi vô cùng đắng!".P/s: Tag CP không dùng "X" mà để "&" vì đối với cá nhân tớ thì từng rung động hay yêu thương trìu mến của đôi chim ri này trong ngần thuần khiết đến mức không cần nói đến việc phân biệt vị trí gì gì đó, giống như 2 đứa trẻ thơ ấy 🥹…
TẤT CẢ CHỈ LÀ TƯỞNG TƯỢNG.Mình lưu lại để đọc. Truyện dịch không chuẩn.…
Ngài Siraphop Manithikhun có 1 sở thích chính là dỗi em người yêu Supamongkon Wongwisut của mình, dỗi xong bị dỗi ngược lại thì khó nói lắm...…
Bỗng nhiên, cả hai cùng nhìn nhau cười.Hai bàn tay nắm chặt trong bóng tối ánh sáng lấp lánh trở nên vô cùng chân thật và sâu sắc.Vương Sở Khâm đã đợi được rồi, Tôn Dĩnh Sa đã đặt cược đúng.Hồng Kông sẽ không có tuyết, nhưng Đức thì có ánh nắng ấm áp.Điều không thay đổi là chúng ta. Duyên phận đã đâm rễ và nở hoa, đó chính là chúng ta.…
Vài ngày sau khi gặp lần đầu, Vương Sở Khâm lại đưa Mộ Thừa tới sân bóng, kể cho Mộ Thừa về kế hoạch cầu hôn của mình.Mộ Thừa như một người lớn nhỏ, nghe xong rất nghiêm túc, nhận lời mời ăn bánh quy gấu của Vương Sở Khâm không giới hạn, và đặc biệt nghiêm túc nói với Vương Sở Khâm: "Ba đẹp trai, mặc dù mẹ rất yêu ba, ba cũng là ba ruột của Mộ Thừa, nhưng ba phải yêu mẹ như Mộ Thừa yêu mẹ, phải yêu mẹ còn hơn cả mẹ yêu Mộ Thừa, thì ba mới là ba thật sự của Mộ Thừa!"…
Xuyên thành một cái bị mẹ kế quét rác ra khỏi phòng tiểu người câm? Không cần hoảng, nàng có một cái nguyện ý trước tiên tiếp nàng quá môn vị hôn phu.Vị hôn phu gia vận đen vào đầu? Không có việc gì, đãi nàng nhất nhất tới hóa giải.Lo lắng một phòng vị thành niên đệ muội sẽ đói ch·ết? Thật là lo chuyện bao đồng, nhà bọn họ mỗi ngày thịt cá cơm tẻ, từ trong thôn nhất có tiền một nhà đến cả nước nhà giàu số một, cũng chỉ dùng ba năm thời gian.Nhạc linh chi tỏ vẻ, nàng có tinh vi y thuật, còn có không gian dược điền, chữa bệnh chữa thương, làm giàu, trở thành đoàn sủng, này đều không phải vấn đề, có vấn đề chính là luôn có người ám chọc chọc muốn hại bọn họ.Tương lai hôn phu đem nàng hộ ở trong ngực: "Nương tử chớ hoảng sợ, có vi phu ở, không ai có thể xúc phạm tới chúng ta!"Nhiều năm lúc sau, nàng mới biết được nhà nàng hôn phu là cái trọng sinh, trừ bỏ bắt đầu thiếu chút nữa mất khống chế ở ngoài, sau này sở hữu sự tình đều ở hắn trong khống chế.…
Tóm tắt truyện Sau khi Bành Ngũ "hi sinh" trên chiến trường, Ô Sùng Mặc lưu lạc đến cảng thành. Nhờ bản lĩnh liều mạng không sợ chết, hắn trở thành sát thủ vàng của bang An Khánh. Trong một lần huyết chiến, hắn bất ngờ gặp lại Bành Ngũ - người đã được cho là đã chết vào ba năm trước. Thì ra năm xưa, Bành Ngũ bị trọng thương thập tử nhất sinh, vô tình thay thế thân phận Thái tử gia Nhan Tẫn của Hợp Thịnh Nghĩa, bị ông trùm bang này là Nhan Chấn Đường khống chế ở cảng thành.Ô Sùng Mặc huyết tẩy bang An Khánh như một tín vật đầu quân, gia nhập Hợp Thịnh Nghĩa để đến bên Bành Ngũ. Hắn không chỉ muốn phá vỡ chiếc lưới giam hãm mà Nhan Chấn Tường bày ra, mà còn muốn chữa lành đôi chân đã tàn phế của Bành Ngũ - bảo vệ y cả đời.Bành Ngũ kiên cường không khuất phục, quyết tâm trở thành "bạch chỉ phiến" (quạt giấy trắng) - quân sư của bang - để tiêu diệt Nhan Chấn Đường. Sự trở lại của Ô Sùng Mặc khiến y như hổ mọc thêm cánh. Hai sư huynh đệ tái hợp, cùng nhau từng bước vượt qua trở ngại, cuối cùng đứng trên đỉnh cao quyền lực của giới hắc đạo cảng thành. Nhưng cuối cùng, họ lựa chọn rút lui khỏi giang hồ, sống một đời tiêu dao tự tại.…
Bà Tôn nhìn cô thật lâu, như thể muốn đọc thấu từng góc khuất trong tâm hồn con gái mình. Ánh mắt bà dao động, giữa đau đớn và một tia hy vọng mong manh. Ngón tay bà siết chặt lấy mép khăn, như thể chỉ cần con gái gật đầu, bà sẽ ngay lập tức nắm lấy sợi dây cứu rỗi ấy."Nếu... nếu thằng bé cũng yêu con thì sao?" Giọng bà run rẩy, gần như cầu xin.Lần này, Tôn Dĩnh Sa không thể kiềm chế nữa.Cô bật cười.Một tràng cười bật ra khỏi cổ họng khô khốc, vỡ vụn như thủy tinh nát dưới chân. Nhưng chỉ trong khoảnh khắc, nó biến thành những tiếng nấc nghẹn ngào. Cô đưa tay lên che mắt, nhưng chẳng thể ngăn được dòng nước mắt trào ra, nóng hổi, đau đến tận tâm can."Nếu anh ấy yêu con..."Giọng cô nhẹ bẫng, mong manh như sương khói.Tôn Dĩnh Sa thả tay xuống, ánh mắt trống rỗng nhìn lên trần nhà. Lồng ngực cô phập phồng, hơi thở gấp gáp như một con chim nhỏ bị mắc kẹt, vùng vẫy giữa lưỡi dao sắc bén của thực tại."Con đã không bệnh nặng đến thế này."*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…
Tác giả:Xuân Phong DiêuNguồn:Edit & Beta: CiciRepost chỉ nhằm mục đích lưu trữ , nếu editor yêu cầu mình sẽ gỡ truyện ngay.Đời trước bị gây sức ép đến chết. Tư sinh tử Khấu Thu rốt cục hiểu ra, thế giới này quan trọng nhất chính là cái gì - không phải tiền, không phải tôn nghiêm, mà là mặt a!Con riêng ngoài giá thú. Đó là một thế giới nhìn mặt người. Chỉ cần ngươi lớn lên đẹp, cái gì cũng có thể được tha thứ. Sau khi trọng sinh, mang theo bàn tay vàng có thể thay đổi khí chất, Khấu Thu chuẩn bị bắt đầu cuộc sống khốc huyễn cuồng bá*. Nhưng -Khốc trong tàn khốc, huyễn trong khoe khoang, cuồng trong điên cuồng, bá trong bá chủ.Tham dự họp mặt gia tộc - Khấu Thu: khí chất, ta muốn dùng khí chất chinh phục đám lão bất tử kia.|Hệ thống: Đã nhận được. Điều động khí chất bên ngoài phù hợp điều kiện: đó là bộ dáng như khắc ngọc, đôi môi tuyệt đẹp như đóa anh đào, không gì sánh được.|Mọi người tham gia họp mặt: nhìn kìa, hình như đó là tam thiếu gia nhà họ Khấu. Đúng là đáng thương, làn da trắng như giấy ý, nhất định là bị Khấu gia ngược đãi! Thật đúng là đứa trẻ đáng thương.Ông anh hờ muốn ra oai phủ đầu. Khấu Thu: dùng biểu tình kiên nghị coi rẻ hắn.|Hệ thống: Đã nhận được. Điều động khí chất bên ngoài phù hợp điều kiện kiên nghị: thiếu niên cốt cách nhỏ xinh, nhìn qua yếu đuối, nhưng cố tình đôi mắt hắc bạch phân minh kia lại vô cùng bất khuất, cái đó mới chân chính làm người vừa thấy liền thương xót.|Người hầu Khấu gia: Đại thiếu gia đúng là một tên khốn. Tiểu thiếu gia mảnh mai như v…
Cô vứt điếu thuốc trở lại trong xe: "Anh hút xong chưa, còn phải đi gặp bố mẹ em !"Vương Sở Khâm ngớ ra.Tôn Dĩnh Sa cười, không nói gì, chỉ đưa tay về phía anh.Vương Sở Khâm nhìn cô, ánh mắt dịu dàng, đôi mắt cong cong, nụ cười tươi tắn, làn da trắng sáng như gốm sứ được tuyết bao bọc. Anh cũng cười, giơ tay ôm cô vào lòng.Tôn Dĩnh Sa nắm tay Vương Sở Khâm bước vào nhà.Cô đã hiểu.Gặp bố mẹ không phải là một sự gò bó, mà là một sự khẳng định và kiên trì.Khẳng định rằng em yêu anh, kiên trì rằng em muốn anh, và xác nhận rằng ngoài anh ra, em không muốn ai khác.Vậy thì có gì phải sợ chứ?Tôn Dĩnh Sa đã xác định Vương Sở Khâm từ lâu.Ngay từ năm 22 tuổi.Và bây giờ, không có thời gian nào tuyệt vời hơn thế.Dẫn anh về nhà, giới thiệu anh với gia đình mình.Cùng anh đón Tết, cùng anh giữ năm mới.Ánh đèn sáng rực suốt đêm, gia đình đoàn tụ, những người yêu nhau sẽ có rất nhiều ngày mai bên nhau.…
🐬 Quân Mạc Từ ◍ Tác giả: Rùa Brazil paylak (Dao Cổn Ba Tây Quy)◍ Edit: Bạch Đơn◍ CP: thiếu gia Bách Lý Hoằng Nghị x giao nhân Thời Ảnh◍ Thể loại: sinh tử, sạch sủng, có H, truy thê, hơi cẩu huyết, HE◍ Tiến độ: hoàn 14 chương◍ Truyện được edit với sự cho phép của tác giả. Tuyệt đối không được reup hay chuyển ver!🌸 Lưu ý: Chủ nhà chỉ ship BJYX, tuyệt đối không nhắc đến bất kỳ thuyền nào khác trong nhà mình.BJYXSZD!!! 💚❤️…