ngày nói dối
[kkeomchiz]liar day.(!) disturbing content…
[kkeomchiz]liar day.(!) disturbing content…
[leerionz]donghyun trưởng thành.(!) disturbing content…
[leerionz] nam bắc trái nhau.…
[kkeomchiz]we fell in love in october…
[leerionz] dạo này sanghyeokie hyung thấy đau cổ.…
"Tôi yêu em còn nhiều hơn tiền của tôi"CreTác giả: Sumin_ssLink:https://www.wattpad.com/story/210959098?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=VVinH12&wp_originator=5hn1vPFwQsp5putVh5TVSPBj%2FhQ%2FC8iknjEO3Zc6Uvt4EDPC3YDlRaYO6P6H7G5xQLqk%2F9Orrc9DGyeyC0%2FGkvFk3egFc2htlAL5XDE7lTWsNATTtLSnxy9gENhCLHL8…
Phượng, một người phụ nữ ba mươi lăm tuổi mang theo những vết sẹo vô hình từ quá khứ. Rời bỏ làng quê với những lời dị nghị và ánh mắt phán xét sau một biến cố kinh hoàng thời niên thiếu, cô tìm đến Sài Gòn và ẩn mình tại một quán bar nhỏ. Suốt mười năm, Phượng sống một cuộc đời lặng lẽ, xây dựng một vỏ bọc kiên cố để che giấu nỗi đau và những định kiến đã bám riết lấy cô. Cô sợ hãi quá khứ bị phơi bày, sợ những ánh mắt khinh miệt sẽ lại đổ dồn về phía mình.Cuộc sống của Phượng cứ thế trôi đi, đơn điệu và nặng trĩu trong không gian chìm dưới ánh đèn mờ của quán bar. Cho đến một đêm khuya, sự xuất hiện của Dũng, một nhiếp ảnh gia phong trần với đôi mắt tinh tường, đã phá vỡ sự tĩnh lặng đó. Dũng, cũng là một người mang trong mình những góc khuất, bằng sự thấu hiểu và ánh nhìn không phán xét, đã chạm đến bức tường mà Phượng đã dựng lên bấy lâu.Liệu một ly cà phê vào buổi sáng có thể mở ra một cánh cửa mới cho Phượng? Liệu cô có đủ dũng khí để đối mặt với quá khứ, buông bỏ những định kiến vô hình đã giam cầm mình, và cho phép bản thân được sống một cuộc đời trọn vẹn? Hay cô sẽ mãi ẩn mình dưới ánh đèn mờ, nơi mà sự thật và cảm xúc thật được giấu kín?…
Một người phụ nữ trung niên sống trong cuộc đời thất bại, bất ngờ bước vào hành trình đa vũ trụ - nơi cô gặp vô số phiên bản của chính mình, để rồi đối diện với ký ức, tiếc nuối, và sự lựa chọn cuối cùng: trở về với thực tại hay sống trong điều "đáng lẽ".…
[[REQUEST]]Những lí do tại sao mọi người nên chọn tớ (●'ω`●):- Harem, H+, ngọt, ngược,... Gì cũng được, chỉ cần yêu cầu tớ là có ngay.- Hướng dẫn req chi tiết, cậu không lo bị bí ý <3- Nếu cậu có cốt truyện hay tớ có thể chuyển thành series đó (tất nhiên là với sự cho phép của cậu).…
Sau những ồn ào xung quanh hai cuốn sách Xách ba-lô lên và Đi, Huyền Chip sang Mỹ và bắt đầu cuộc hành trình của cô ở Standford. Cô hiện đang học Thạc sĩ ngành Khoa học Máy tính, chuyên sâu về trí tuệ nhân tạo.Khi không viết lách hay làm nghiên cứu, Huyền Chip thích leo núi, đọc sách, lái xe đến những nơi cô chưa từng đến. Mỗi ngày, cô cố gắng học một điều gì đó mới và viết về trải nghiệm của mình ở www.learn365project.com.Cuốn sách tiếng Anh đầu tiên của cô, How to not get your ass kicked in Vietnam: The native's guide, dự định sẽ ra mắt vào năm 2017.…
Chàng trai ấy đã kể 1 câu chuyện:"có 1 con mèo nhỏ rất nghịch ngợm, nhưng có lẽ vì người chủ rất yêu chiều nó, nên nó nghĩ nó có thể có được mọi thứ nó mong muốn.Cho đến 1 ngày, nó thấy 1 thứ màu đen xấu xí, nhưng lại toả hương thơm ngọt ngào mê hoặc nó. Nhưng biết gì không, chủ của chú mèo lần này nhất quyết không cho nó nếm thử cái thứ ngọt ngào mê hoặc ấy. Chú ta từ meo meo làm nũng cho đến giận dỗi quấy phá, nhưng kết quả vẫn là không được. Cho đến 1 hôm, người chủ ấy lỡ không cất miếng chocolate ấy ở nơi kín đáo, và mèo ta đã thấy và như mong muốn đã được nếm thử. Cái hương vị ngọt ngào pha chút đắng nhẹ ấy chú ta thích lắm, nhưng chỉ thời gian sau, chú ta thấy đau đớn, mọi biến đổi trong cơ thể và cảm xúc khiến chú ta khó chịu. Và sau lần đó chú ta đã không dám ăn bất cứ thứ gì như vậy nữa." Và chúng ta giống hệt như chú mèo và miếng chocolate ngon lành vậy. Thứ không thể nào có được luôn là thứ khiến ta nhớ mãi, nhưng đến khi có hoá ra lại chỉ là 1 thứ thuốc độc, 1 thứ không hề phù hợp với chính bản thân mình.…