Nhiên Thuân được mợ cả đem về từ một xó quê để hầu hai cậu ấm nhà họ Thôi. từ một kẻ chỉ biết chạy theo hai cậu đến người kề cận. nó thương hai cậu, hai cậu biết. nhưng hai cậu ai cũng chỉ muốn nó là của riêng.Soojun/Beomjun kết Soojun…
Hoặc là cùng nhau sống sót, hoặc là cùng nhau chết."Miễn là em còn ở bên tao thì kết quả ra sao cũng được."_____"Em là tác phẩm đẹp nhất tao từng tạo ra. Xin em đừng rời xa tao."…
Huyền Chân tướng quân mang tâm tư không đứng đắn với Nam Dương tướng quân.Hắn vẫn luôn vì cái tâm tư không đứng đắn này mà bị dày vò liền bao nhiêu năm hắn còn không hay? Khó nói Mộ Tình là kẻ thông minh, nhưng hắn chẳng phải một đầu gỗ.Đương nhiên hắn biết hắn yêu rồi.Đêm Nguyên Tiêu, lần đầu tiên hắn và Phong Tín ngồi nói chuyện được với nhau. Lần đầu tiên không cạnh khóe mà chỉ đơn giản là ta một vò rượu ngươi một vò rượu.Vậy mà sau đêm ấy, chẳng hiểu sao, Huyền Chân tướng quân bỗng chốc thay đổi chóng mặt.Điện Linh Văn bình thường làm việc ngày đêm vẫn không hết, nay như thể Mộ Tình muốn tranh chức Văn Thần của Linh Văn mà cứ ầm ầm nhận công vụ rồi ngồi lặng trong điện Huyền Chân mà xử lý.Hắn như thế đang tránh né thứ gì đấy, thông linh trận ít xuất hiện đi.-----------một sản phẩm do cơn vã otp đã quá nặng mà quá ít hàng. Và nếu có gì đó đụng chạm hay sai lệch nguyên tác gốc hãy nói tớ biết (với cả nếu trùng với bộ nào trước đó thì chỉ là trùng hợp, tớ ghi thế thôi để đỡ lo chứ mong là không trùng 💦💦)Nguyên tác : Mặc Hương Đồng KhứuTruyện: Do tớ, và của tớChỉ có nhân vật là của nhà Mặc.…
Nếu anh không nhớ thì hãy để em kể lại cho anh, để đôi ta học cách yêu lại từ đầu. Em sẽ ở đây, từ từ dẫn anh qua tình yêu mà đôi mình từng trải.__Mỗi chap là một mẩu chuyện về thói quen, về cách mà cả hai đã từng yêu nhau. Fic này có thể sẽ được kéo dài đến khi cả hai tiếp tục yêu nhau và viết lên những câu chuyện mới. Hoặc có thể sẽ dừng lại ở một đoạn nào đấy.…
Author : Điền Tú SanTên fic : Ám ảnh.Couple : ChânHuyên.Note : Chuẩn bị tâm lý khi đọc.Lời thì thầm : Hứng thì viết, không có mục đích, không có ý nghĩa, không có ý nghĩ gì luôn.…
Người tôi hết lòng yêu thương vì tôi mà ra đi, liệu cuộc sống này còn ý nghĩa gì chăng?/Cảnh báo: Truyện có tình tiết nhạy cảm: suicide, homophobia, curse, đánh nhau (ở mức độ nhẹ). Cân nhắc trước khi đọc./*Lưu ý: Tất cả tình tiết xuất hiện trong truyện đều là tưởng tưởng, không có thật.…
Hạnh Phúc là thứ xa xỉ~ Không biết kịp thời nắm bắt, đúng lúc đón nhận, thì sẽ vụt mất không để lại dấu vết gì. Hãy giữ chặt hạnh phúc nếu bạn có nó, đừng dễ dàng từ bỏ, đừng dễ dàng buông tay. :)Author : Điền Tú San…
Author: 青丝为谁挽 @TiebaTranslator: Điền Tú San (gg116jj418hb330)Pairing : SH4ever ( Selina Ren x Hebe Tian aka Nhậm Gia Huyên x Điền Phức Chân)Rating : PGDisclaimer : Các nhân vật thuộc về nhau, nội dung thuộc về tác giả và bản dịch thuộc về mình, nên bưng đi đâu làm ơn xin phép ạ ^^.…
Gửi chưa tay,Cảm ơn cậu vì đã xuất hiện trong cuộc đời mình,Tuy rằng chúng ta không thể bên nhau như một đôi tình nhân,Nhưng chúng ta đã thay đổi một cách khác để yêu đối phuơng.Bà xã, cậu xứng đáng có được tất cả hạnh phúc. - Điền Phức Chân.…
Choi Yeonjun - một bệnh nhân mắc chứng hoang tưởng, sống trong không gian nửa thực nửa mơ. Với cậu, hành lang bệnh viện không còn lạnh lẽo mà phủ đầy cỏ xanh và hoa tím; nơi ấy, gió thổi từ những khung cửa sổ hé mở, và ánh sáng luôn dịu dàng.…
"Xin chào! Tôi hình như chưa thấy cậu ở đây bao giờ cả. Cậu mới đến lần đầu sao?"Geonhak dần dần quay lại. Ý nghĩ đầu tiên xoẹt qua đầu cậu là, 'Chết mẹ.' Và cái thứ hai là, 'Anh ta nhìn không giống một bà già tí nào hết.'hay làAU Youngjo là thủ thư nơi thư viện khu Geonhak sống và Geonhak cố gắng hết sức chỉ để hứng thú với mỗi sách thôi…
"Sân vườn đầy lá lao xaoNhớ người chinh chiến bao năm chưa vềTrà châm, rượu rót chờ yBàn cờ phủ lá, tâm đầy nhớ mong?"Ta là y sư, trời thương tay nghề cũng tạm ổn. Vô tình gặp người trong một lần làm trong quân trại. Hắn là tướng quân, chinh chiến từ năm này sang năm khác. Cả tấm lưng hắn nhiều hơn 3 vết sẹo.Chỉ là từ sau khi ta lui về mở một phòng khám đông y be bé. Tình cờ gặp lại hắn sau một lần đi hái thuốc, ta và hắn cùng nhau chơi một ván cờ.Để rồi những nước cờ ấy từ từ khắc ghi tâm can ta, để rồi một nước cờ ta cũng chờ, cũng đợi. Để rồi....những tiếc nuối khó nói một lời.****Thủy tinh, thủy tinh, thủy tinh. Cái gì quan trọng nhắc ba lần.…