TOP ĐAM MỸ KHÔNG THỂ BỎ LỠ NẾU LÀ HỦ
sau nhiều năm nhảy hố và lọt hố, mị quyết định kéo nhiều người nhảy theo bằng top này.…
sau nhiều năm nhảy hố và lọt hố, mị quyết định kéo nhiều người nhảy theo bằng top này.…
Tên truyện: Love Yourself, Love Myself (Truyện ngắn).Tác giả: Erly.Thể loại: Hiện thực, sủng ngược đều có, HE.Số chương: 3 chương, đã full.Facebook: Erly's Planet - Hành tinh của Erly.Mangatoon/Noveltoon: Erly.📌 Xin vui lòng KHÔNG chuyển ver, re-up truyện của Erly dưới bất kỳ hình thức nào.…
Minh Thiên Quốc là một cường quốc phía Nam, Phụng Thừa Quốc là cường quốc phía Bắc, Tây Vực Quốc là cường quốc phía tây, Thuần Đồng Quốc là cường quốc phía đông.Y Thần: Nàng không nhớ mình là ai, nàng không nhớ thân nhân, để sống xót nàng phải là nam nhân, bởi nàng thấy tiểu nhị là nam, phu tử là nam, trưởng quầy là nam, vì vậy nàng chọn nam trang.Minh Thiên Hoa Yên: Nàng cả thiên hạ không sợ hãi điều gì, ba tuổi tay không bắt độc trùng, bảy tuổi luyện độc dược, vì vậy mà Tà Dược Công nhận nàng làm đồ đệ còn mang những năm tâm huyết cho nàng. Nhưng nàng không hiểu tại sao lại có kẻ không bị độc làm ảnh dưởng, dù là cực độc đi chăng nữaBan đầu, thú vị tò mòDần dần, tại sao lại chỉ duy nhất mình ngươiCuối cùng, tại sao bổn cung phải mang thai??Một người mất trí ? Một người tài trí?…
Sở dĩ truyện mang tên thế này vì nó thuộc quyền sở hữu của một người. Tôi đã viết tặng người đó đấy. Tựa cho một món quà vô giá và cuối cùng trước khi mọi thứ kết thúc... cũng là lúc quá trễ để tôi có thể làm được một thứ gì đó đặc biệt cho ai đó. Một người tôi mãi luôn nhớ về mỗi khi lục lại hình ảnh trong kí ức của tôi... Một cuộc hành trình của bảy ngày. Không màu mè hay đẹp đẽ, nhưng có lẽ nó là một mẩu kí ức đẹp còn được tồn tại lại mãi giữa chúng tôi. Một cuộc hành trình của bảy ngày.…
( Truyện Việt Nam )Lưu ý:Câu chuyện này mình không đạo văn hay sao chép bất cứ ý tưởng của của ai,mọi sự trùng hợp đều là ngẫu nhiên,mình lấy ý tưởng tư những câu chuyện xoay quanh cuộc sống của mình,mong mọi người không sao chép!!Nữ chính là một cô nàng nhẹ nhàng,cô có niềm đam mê lớn lao với bơi lội.Nam chính là một chàng trai khá ít nói,có niềm đam mê với văn học.Hai người thuộc hai thế giới khác nhau mang theo trong mình những giá trị riêng dần dần lại gần nhau...Liệu chuyện tình của họ như thế nào?Tên Hán:沉浸在无限深邃的大海中Số chương:50+2 ngoại truyệnThể loại:Thanh xuân vườn trường,Việt Nam,Ngọt,NgượcTác giả:Thuỷ Điệp Tinh HàTrạng thái:Chưa hoàn thànhBẢN GỐC 100%…
Để cái tiêu đề thế cho vui thôi chứ thề đây là một câu chuyện tình yêu nghiêm túc đến không thể nghiêm túc hơn =)))) mọi người phải tin mình nhé hihi Thể loại: tiểu thuyết nam nam (chắc có thể gọi là đam mỹ nhỉ?), giới nghệ sĩ, ABO (chỉ dùng để thúc đẩy tình yêu của nhân vật).Nhân vật chính: Xuân Minh x Khánh Vũ.Tóm tắt:Khánh Vũ của 7 năm trước chẳng bao giờ tin vào cái thứ gọi là định mệnh.Khánh Vũ của 7 năm sau: "Cảm ơn định mệnh đã đưa tôi và anh ấy đến buổi casting ngày đó, cảm ơn định mệnh đã buộc gene của chúng tôi lại với nhau, cảm ơn vì đã cho tôi gặp được anh ấy. Minh, em yêu anh."Người đàn ông ôm cậu trai trẻ mắt ngấn nước vào trong lồng ngực, khẽ nghiêng đầu thì thầm vào đôi tai đang hây hây đỏ: "Anh cũng yêu em." Chẳng cần phải cho cả thế giới nghe, tình yêu của anh chỉ mình em biết là đủ.Mùa hè năm 21xx, anh và em tình cờ gặp nhau, chẳng ai có thể ngờ được chúng ta có thể nắm tay nhau đi đến lúc này, và sẽ tiếp tục đi cạnh nhau đến mãi mãi về sau. Lời của tác giả: Viết câu chuyện này là để thỏa mãn một số tưởng tượng của mình, hơn hết là mình muốn thể hiện niềm tin của minh vào tình yêu. Dù có đi xa đến đâu hay trải qua nhiều khó khăn đến thế nào thì cuối cùng mảnh ghép thuộc về bạn cũng sẽ xuất hiện, những chuyện gặp phải trên đường, tất cả chỉ vì để gặp được người ấy. Bối cảnh rồi thiết lập tất cả đều là hư cấu nhưng một số có lấy cảm hứng từ đời thật. Đây chỉ là một câu chuyện nhỏ ngọt ngào dịu dàng của hai con người sinh ra đã dành cho nhau.…
❤Thể loại: Tình yêu,lãng mạn ___Nam chính:Ngô Nhất LâmNữ chính :Lâm Tiểu HoaNam 8: Chu A Sinh Nữ 8 : Cố Nhược Nhược ___❤Cô ấy là Lâm Tiểu Hoa 25 tuổi làm dược sĩ ở bệnh viện, là một cô gái mạnh mẽ nhưng mang trong mình một trái tim chi chít vết thương sau khi trãi qua quá nhiều những cuộc tình không may, cô cho rằng bản thân đã không còn năng lực yêu đương, cô ngày càng nổ lực để cố tỏ ra bản thân rất ổn không cần ai bên cạnh, nhưng bỗng một ngày cô nhận ra đôi lúc có người ở bên cũng thật tốt ,,,,liệu cô ấy sẽ tìm được hạnh phúc mới?❤Anh ta là cháu trai cưng của Viện Trưởng hiện tại là Bác sĩ mới đến của khoa ngoại thần kinh 26 tuổi làm cùng bệnh viện với Tiểu Hoa là một chàng trai đứng đắn chỉ là có chút khó tính và yêu cầu rất cao trong công việc nhưng cũng chính vì áp lực công việc vẫn mãi chưa tìm được hạnh phúc của bản thân Liệu họ có thể đến với nhau không????--Truyện được sáng tác bởi chính chủ lamtieuhoa!…
moon hyeonjoon vẫn chưa thể move on. choi hyeonjoon thấy mình giống như một mảnh ghép nhỏ bé vô ích, nhưng moon hyeonjoon lại thấy anh rất dễ thương.____tên gốc: not to be him (link để ủng hộ tác phẩm gốc: https://archiveofourown.org/works/61831723)tên tác giả: comiwasoru(https://archiveofourown.org/users/comiwasoru/pseuds/comiwasoru)dịch: jimclaw____📌truyện dịch đã có sự cho phép của tác giả. vui lòng không reup, copy.250112…
Khi bóng tối trong trái tim anh mới tan đi, bởi sở dĩ em là ánh sáng muôn màu muôn vẻ trong ký ức không vẹn nguyên. Đôi lúc anh muốn trở lại thành đôi ta của quá khứ, không cần sô bồ đập lên những vỉa hè nặng trĩu mà trở về. - ước tính 20 chap -…
textficlowercasecp: ahn keonho x eom seonghyeon đây là fanfic, là trí tưởng tượng của người viết, không liên quan đến tụi nhỏ ở ngoài đời. mong mọi người giữ nó ở phạm vi fanfiction.…
Thanh Xuân đẹp nhất ... Là khi có cậu ❤Chính là cậu ,người đã đánh thức năm tháng thanh xuân ngủ quên trong lòng tôi Sống trên đời mấy chục năm , cái gì tôi cũng đều chọn sai , chỉ có chọn cậu là quyết định đúng đắn nhất trong cuộc đời........................................................................ Cứ ngỡ cậu chỉ là tia nắng 🔆 Hóa ra cậu là cả mặt trời ❤💕........................................................................…
Vương Tư Ảnh, bác sĩ thiên tài của thế kỷ 21, bỗng xuyên không thành nhị tiểu thư bị ghẻ lạnh trong phủ Vương.Không quyền, không thế, chỉ có đôi tay y thuật và trí tuệ hơn người.Khi Lăng Trạch Phong - con trai tướng quân trung liệt - bị vu oan mưu phản, nàng dùng tài y cứu mạng, xoay chuyển vận mệnh cả triều đình.Giữa máu và mưu, giữa quyền lực và tình cảm, nàng chọn đứng cạnh hắn... cùng nhau thống nhất giang sơn.Nàng là ánh sáng giữa loạn thế.Hắn là thanh kiếm giữa phong ba.Hai kẻ bị số phận trói buộc - liệu có thể nắm tay đi đến tận cùng hạnh phúc?-----------------------------------Nhân vật chính:Vương Tư Ảnh - Thần y xuyên không. Lý trí, lạnh lùng, nhưng một khi đã yêu là hết lòng.Lăng Trạch Phong - Con trai tướng quân, kiêu ngạo, trung nghĩa, cả đời chỉ cúi đầu trước một người.Du Tố Tố - Nữ phụ độc ác, mỹ nhân thâm hiểm, sẵn sàng đạp lên mọi thứ để đạt quyền thế.…
- "Cuộc đời này.... phải do ta tự quyết định đúng không? Cậu nghĩ sao?".- "Dù xảy ra chuyện gì tớ vẫn sẽ bảo vệ cậu, tiểu thư.".…
"Ta chẳng qua chỉ lấy trộm một cái nỏ, nhưng nàng lại lấy trộm cả trái tim ta". •Tên truyện: Châu Thuỷ kỳ duyên. •Tác giả: Dã Thảo Mùa Hạ. •Thể loại: dã sử, phóng tác, đồng nhân. •Rating: [T] không dành cho trẻ dưới 13 tuổi. •Tình trạng: đang sáng tác. •Chống chỉ định: thành phần quá nhạy cảm với những tình tiết hư cấu, thích tỏ ra ta đây là nhà sử học uyên bác.•Ghi chú: viết là nghề tay trái, vì vậy không có nhiều thời gian để viết và ra chương mới rất chậm, nhưng mình không có khái niệm drop truyện giữa chừng.…
"Liệu có thể ?"Một câu chuyện tình yêu không trọn vẹn, nhưng đẹp đến nao lòng.Giữa đời thường, một cô gái nhỏ và một chàng quân nhân gặp nhau - ánh mắt đầu tiên đã khắc sâu trong ký ức.Họ không vượt qua được tôn giáo, không thắng được số phận...Nhưng họ đã yêu nhau bằng tất cả chân thành.Và cuối cùng, họ yên nghỉ cạnh nhau - giữa vườn hoa tulip vàng - nơi không có danh hiệu, không có ranh giới...Chỉ có tình yêu còn mãi.…
[oneshort- Manjirou]Gửi anh...người em yêu!…
Còn gì tuyệt vời hơn những mẫu thơ chứ, Chứng Nhân đây sẽ rất bất thường đăng chap, nhưng thơ sẽ luôn đảm bảo chất lượng a!Lưu ý: thơ lụm không danh tiếng, nguồn không đáng tin cậy.…
Cô là Lăng Tiên,một cô gái mất ba,mẹ từ nhỏ,cô sống tự lập một mình,cuộc sống cô đơn vây quanh cô khiến cô đã trở thành một cô gái trầm lắng,dịu dàng,cô cũng luôn thích ở một mình và làm việc độc lập vì tự ti và bởi vì tính cách,cô đã quen rồi.Tính cách như vậy có khác biệt so với mọi người?Tính cách như vậy có thể làm các anh chú ý tới?Vậy phải làm sao khi cô chưa biết yêu và cũng chưa yêu ai bao giờ?Liệu TFBOYS có khiến cô thoát ra khỏi lớp vỏ bọc đó?PHẦN 1: CÔ GÁI CỦA TFBOYSPHẦN 2: 5 NĂM GẶP LẠI MỘT NGƯỜI.Và một số phần truyện khác.Hãy đón đọc truyện của mình nha.LƯU Ý: Cấm sao chép dưới mọi hình thức và đọc chùa nha,mỗi lần đọc hãy vote cho tui để tui có động lực viết tiếp nha. Muốn chuyển ver phải hỏi ý kiến tui,có gì tui đọc rồi tui vote cho:))…
Có người từng nói,yêu đơn phương rất hạnh phúc.Cũng có người nói, yêu đơn phương rất vui vẻ.Nhưng Hạ Chí không hề đồng ý như vậy!Anh đã đơn phương Cảnh Uyển bảy năm trời, một chút hạnh phúc, một chút vui sướng, một chút yêu thương anh chưa một lần dám mơ đến, huống hồ tới việc có thể được cảm nhận một chút ấy... Điều này anh cho rằng là vọng tưởng.Bảy năm không đủ để giúp anh quên một người, lại càng không thể giúp anh thôi không nhung nhớ về một người!Nhiều lần anh tự hỏi, nếu bảy năm trước, vào thời khắc định mệnh cho anh của tuổi mười bảy được gặp cô để rồi khắc sâu mãi trong tim hình bóng cô, sẽ ra sao nếu anh không gặp được Cảnh Uyển?Anh hận trái tim mình vì sao đến tận bây giờ vẫn chỉ khắc sâu hình bóng cô? Anh hận bản thân mình tại sao lúc nào cũng nghĩ tới cô, tại sao lại là cô, tại sao lại là người con gái không hề yêu anh...Yêu đến mức khổ tâm như vậy, Hạ Chí vẫn luôn cố chấp nguyện lòng.Tại vì sao? Anh trả lời thành thật: "Vì anh yêu Cảnh Uyển."Nếu mãi mãi cô không bao giờ yêu anh, anh có còn yêu cô hay không? Anh cũng trả lời không suy nghĩ rằng: "Anh cho dù khổ sở cũng vẫn luôn bên cô, dù đau đớn anh cũng luôn yêu cô. Bởi anh yêu cô hơn hết thảy, yêu một người đến mức đau lòng."Nếu số phận có thể cho mình tự chọn lấy, liệu Hạ Chí có lựa chọn được gặp và yêu Cảnh Uyển khi mười bảy tuổi?…
Mười bảy tuổi có một Minh Châu sống rất chật vật, bố không thương mẹ không yêu, trong thế giới của cô mọi người đều rất vô tâm, chỉ có bà nội yêu thương từ nhỏ đến lớn.Nhưng mà, trong thế giới đó lại có một cậu thiếu niên, có lẽ lần đầu tiên cô thấy người khác biệt. Cậu cũng lạnh lùng như thế, nhưng lại không nỡ bỏ mặc một người yếu đuối ngất giữa đường vì cái rét, sẽ vì một người lạ khóc mà bối rối không biết phải làm sao, sự lạnh lùng như thế của cậu hoàn toàn khác với định nghĩa mà cô từng biết.Bởi vì quá thích, cô đã không kiềm được mà lỡ tỏ tình người ta rồi bị từ chối, chưa kịp buồn bã thì đến lúc tập trung ôn thi học kỳ, lúc đó cô muốn xin chuyển khối, thế nên chuyện này bị cô gạt sang một bên. Ai mà ngờ được, lớp mới lại có người tình trong mơ, bạn cùng bàn mới của cũng là cậu, người nhìn cô giới thiệu cũng là cậu. Cô - Người tháng trước lỡ miệng tỏ tình muốn một cái hố để chui xuống, thật sự cảm giác rất xấu hổ.Trung Anh hờ hững nhìn cô gái trên bảng, lục tìm trong ký ức nhưng chẳng thể nhớ ra cô.Minh Châu: Tớ muốn chuyển lớp, tớ muốn về lại lớp cũTrung Anh tương lai: Vợ muốn cũng muộn rồi UwU…