sookay // untitled
"nếu anh tồn tại, thì tồn tại là vì anh thích em""nếu em không còn thích anh nữa, thì tức là em không còn là em nữa"VUI LÒNG ĐỪNG MANG ĐI BẤT KỲ NƠI ĐÂU!…
"nếu anh tồn tại, thì tồn tại là vì anh thích em""nếu em không còn thích anh nữa, thì tức là em không còn là em nữa"VUI LÒNG ĐỪNG MANG ĐI BẤT KỲ NƠI ĐÂU!…
Cp chính: xéo mòiCp phụ: nhà bánh, xửng hấp Fic sẽ dùng từ hơi tục 1 tí Cuối cùng chúc mọi người ngon miệng ạ😋…
Một bộ thanh xuân vườn trường đáng iu ạCP: Stneko, Sookay, Junphuc…
nhs có biết tán người đẹp không?…
lowercase.--viết về câu chuyện tình cảm của đôi chíp bông.…
em cũng sợ một khi gió nổi lên, dấu chân phía sau lưng cũng biến mất...…
Em như phố cũ chiều mưaGọi anh về giữa lòng Hà Nội Dẫu năm tháng có phai màuTình này anh vẫn giữ trong timCre bìa truyện: andan221…
Hôm nay là sinh nhật của Soobin…
"May mắn thật, chúng ta đều hạnh phúc. Bởi lẽ, đến cuối cùng thì chỉ cần hạnh phúc là được mà, đúng không anh?"…
⚠: lowercase, nhân vật có thậtkhông mang truyện ra khỏi nơi đâycó đườnglẫn với thuỷ tinh.…
Gặp lại nhau sau một thập kỷ, ta mỉm cười nhưng trái tim lại thắt đau như vừa chia tay thêm một lần nữa…
À, thì ra trai Hà Nội là như thế…
Tới khi lòng hận thù lên ngôi, họ mới biết tình yêu chỉ là đám tro tàn của xúc cảm không tên.Một cuộc chiến, cuộc đấu tranh, xoay vần giữa tình yêu, phản bội và dối trá.Collab with @yeumotnguoihetdoi…
@macnoimahen'ssuggested thread:"nếu giữa tâm bão cả sài gòn ở nhà trú mưa có chiếc toyota camry 2.5G bản 2019 lao đi với tốc độ 80 cây số trên giờ thì đó chính là xe của tao đang trên đường đến nhà bạn K giấu tên"…
người đi rồi, chữ vẫn ở lại.…
"có đôi lúc sơn thấy mình như gặp ảo giác. anh vừa thấy khoa trước mắt mình bình thường, mà hình như cũng không bình thường lắm?"…
Hay nỗ lực gatekeep thằng con trai có khuỷu tay luôn hướng ra ngoài của anh tài Trần Phan Quốc Bảo ;)Author's Note: lower case, xàm xí thôi vì thích chemistry má-con của má Bảo với Khoa quá, mà má Bảo thì cũng rất thích anh Sơn nữa.…
có một người lẳng lặng yêu một người suốt cả tuổi thanh xuântừ năm 17đến năm 29 tròn 12 năm…
"Sơn ơi, bao giờ anh về?""Sắp rồi, bạn chờ anh một chốc nhé?"________________________________Tớ là nhân viên tiệm bánh Tiramisookay, và đây là mẻ bánh đầu tiên tớ nướng cho hai chủ tiệm. Lại còn có hứng ngay lúc bão táp mưa sa cơ, nên là tớ đem bão vào mẻ bánh luôn haha. Các nhân viên ghé lại nhâm nhi thì cho tớ xin ý kiến với nhé :3…
Năm 2034, Khoa tỉnh dậy với kí ức của năm cậu 20 tuổi, bên cạnh là một bé con gọi cậu là ba.-Làm gì có ai thương em mà băng qua màn sương đêm... Bởi vì không muốn nhìn em khóc-Thể loại: hiện đại, ngọt ngược đan xen, mất trí nhớ, yêu lại từ đâu, HETình trạng: TOÀN BỘ HOÀN (truyện sẽ được đăng cách ngày)-Đừng nhầm lẫn giữa fic và đời thật, nếu không thích vui lòng click back. Fic là để thoả mãn sự delulu của tác giảNgoài ra fic còn được đăng song song tại AO3…