fontcest
:> lụm nhặt linh tinh trên tumblr…
:> lụm nhặt linh tinh trên tumblr…
Ai thích xí quách- à nhầm các anh skeleton đẹp trai thì...MẠI DÔ! MẠI DÔ! QUẸO LỰA ĐÊ!…
ghép tùm lum, có yaoi, để thoả mãn thôi, ai không thích thì đừng vào, cấm comment nói xấu (tui chặn đó) à có underfell, undertale với underswap nữa nhá, gần như toàn là fontces không thôi :))…
Một ngày nọ, anh Sán nhà ta được cho một loại sức mạnh có thể đi tới các au nhưng đổi lại sanspai sẽ không thể trở về Undertale được. Vậy anh sẽ làm gì đây???Truyện chỉ có trên wattpad, không mang đi đâu khi chưa xin phép.…
Nhím viết với mục đích giải trí.Không mang đi đâu, làm vậy cũng chính là thể hiện sự tôn trọng công sức của Nhím.Nhím viết không hay nên cứ nhận xét thẳng đi.…
Mũ Phân loại đã rất phân vân khi lựa chọn nhà phù hợp nhất với Sungchan, tuy nhiên nếu phải thú thật thì cậu chẳng thích nhà Gryffindor lắm đâu.Hogwarts!AU, một món quà Giáng sinh nhỏ từ @bettertimewontcome.ảnh: mu_gung.…
I hope you know that I'm stuck here alone,I've been a mess ever since that you're gone...Tình ta là tình đẹp nhất trên đời, vì anh yêu em,Tình ta là tình buồn nhất trên đời, vì chỉ có anh yêu em.…
"Cậu ổn không?""Tớ vẫn ổn"…
Komi-san can't communicate x reader.thể loại : fanfictionA maut [ tiếng pháp ] : người thương°by meo°…
Ai đời Alpha lại mang mùi Mintchoco như Minji chứ???Author : peachynoo (chưa có sự cho phép)Cover: elwyn…
"Cậu đồng ý làm bạn trai tớ nhé""Không"…
mối quan hệ chỉ có em và tôi biết…
viết cho những ngày đời chơi vơi...lee sanghyeok x choi hyeonjoon…
Thật ra anh yêu rồiMột nghìn ánh mắt trông đợi…
Ơ, mà ai là bé ý nhỉ?Mình nhớ Pocketz quá nên fic này ra đời:) mỗi chap là một câu chuyện khác nhau~…
Yeonjun vô tình biết được một bí mật nho nhỏ của lớp trưởng Soobin. Textfic, lowercase!…
tôi và em sinh ra là dành cho nhau...…
Rõ ràng là chỉ muốn chỉnh đốn cậu học sinh cá biệt Choi Yeonjun kia một chút thôi...Main : Soojun Side : Taegyu, SsamkkuraLowercases HAPPY ENDING…
zang lake cũng biết iu hỏ ? ‼️ textfic, nóy bậy hơi nhìu, chẻ chow, có thể gây khó chịu…