[NakKri] _ Nói Yêu Em, Đừng Khiến Trái Tim Em Đau
Ngày xửa ngày xưa, có một con bướm vàng, xoè đôi cánh, xoè đôi cánh.…
Ngày xửa ngày xưa, có một con bướm vàng, xoè đôi cánh, xoè đôi cánh.…
Có lẽ các bạn đã biết, đôi khi đọc truyện chúng ta sẽ gặp được các tình huống dell thể Talk Anymore được. Nói chung, đây là một quyển tập chung các tình huống mà chúng ta don't talk anymore của Wattpad.…
sex, bạo, vk ck…
"Làng này ai đẹp nhất ? Cô Tư Tuệ Mẫn chứ ai."Cô Tư đẹp, nhưng số khổ. Cha không thương cô,má sinh khó nên cô vừa chào đời đã không có má. Người đời nó mệnh cô lớn, đã khắc chết má mình. "Ai thương cô Tư nhất nhỉ ?Còn ai ngoài con hầu của cô chứ." Nhật Hạ nó sợ cô lắm, nghe đồn cô dữ nên nó sợ. Nhưng gặp cô rồi nó mới biết, cô đẹp lắm nên nó quên luôn việc sợ. Số cô khổ, nó thương cô lắm.…
Câu chuyện này tớ đang viết dở, Như là 1 dòng cảm xúc của tớ khi nghĩ đến 1 ng, 1 vấn đề! Trước đây tớ là người kép kín, không hay nói chuyen với ng lạ, cho tới khi gặp cậu ấy_ng lam t đau khổ bấy lâu nayMn đọc chuyện của tớ như là 1 lời tự sự của 1 ng co đơn nơi đất khách, cô đơn giữa tp hơn 10 triêu người! Cùng cảm nhận và chia sẽ cảm xúc của mình nhé!…
Đọc rồi biết nha🤧🫶…
đọc đi rùi hiểu... P/S: Mình mới tham gia không biết gì thì mong mọi người sẵn lòng comment để chỉ bảo ≧ω≦…
trãi qua rất nhiều chuyện tình cảm quá buồn, lần yêu đương phương k thành, lần yêu người có công việc ổn định cũng k thành, yêu người hợp công việc hơn tý thì hắn lại đi cắm cho Kun cặp sừng, dường như Kun tưởng mình không còn thương ai được nữa, thế nhưng Kun gặp lại cậu em của bạn, ngày gặp lại sau 7 năm, cái cậu nhóc ngày trước khồng còn là " cậu nhóc" đó, mọi thứ dường như không còn như xưa. trốn chạy cậu nhóc đó. Và liệu rằng may mắn có đến đến với Kun không. Cùng mình đón đọc nhé…
Ngày này 1 năm trước sau khi hoàn thành buổi thuyết trình bài luận văn tốt nghiệp chuyên ngành kế toán. Việc đầu tiên nó làm chính là thu dọn đồ đạc trở về quê nhà và lên kế hoạch cho tháng ngày tự do sắp tới. 4 năm đại học kết thúc trong lặng lẽ ăn chơi và đến trường ko làm thêm cũng chẳng tham gia hoạt động ngoại khóa gì ở trường. 22 tuổi nó chưa bao giờ có những suy nghĩ về những cạm bẫy trên con đường đời mà sắp tới nó pải tự 1 mình bước đi. Bốn năm học trôi qua dưới sự chu cấp tài chính của bố mẹ và sự chăm lo và bao bọc của chị gái như đối với đứa con bé bỏng, nó cứ như một đứa trẻ mãi chưa chịu lớn, ko một chút kinh nghiệm sống.…