VỊ ĐẮC XÁN LẠN - CAO ĐÀI THỤ SẮCTên: Vị Đắc Xán LạnTác giả: Cao Đài Thụ SắcThể loại: Hiện đại, thanh xuân, 1v1, HEDịch: sbt1Beta: Du YênBìa: Cục vàng Củ Cải Nhỏ XíuGIỚI THIỆUTuổi trẻ chẳng có gì, đa phần là những chuyện không đáng nhắc tới.Viết về tương lai không biết sẽ tới lúc nào.À, họ có một kết thúc xán lạn....Hạ Bình Ý x Kinh Xán…
Một người vì yêu một người mà có thể thay đổi đến mức nào, Lee Jeno cuối cùng cũng hiểu được, mọi nỗ lực của hắn, chỉ mong duy nhất một người cảm nhận được. Đều là vì Na Jaemin.Bầu trời xanh biếc, nắng vàng lấp lánh, tuổi trẻ nồng nhiệt, mùa hạ năm ấy, nắm lấy tay em, chạy tới tương lai.Mỗi ngày ta bên nhau đều là ngày đặc biệt, mỗi giây phút ta bên nhau đều là khoảnh khắc quý giá. Thiên trường địa cửu, cùng nhau già đi, vĩnh viên không đổi.(Fic dc đổi tên từ "Đồ người xấu Lee Jeno!!!" sang "đều vì em" nhe🫶🏻)…
Sanji, một nam sinh mới chuyển trường. Khi cậu nghĩ bản thân sẽ lạc lõng 2 năm trung học còn lại của mình thì Luffy, một người bạn mới vui vẻ và nhiệt tình mời cậu vào nhóm bạn của cậu ta. Những người bạn mới với những tính cách đặc biệt và thú vị chào đón cậu, ngoài trừ một cậu bạn tóc xanh luôn cau có với cậu.Nhẹ nhàng, bối cảnh đơn giản, mạch chuyện chậm rãi.…
Xuyên Thư Sau Bị Tiểu Trà Xanh Công LượcTác giả: Tuế án cách cách=5478946Văn án 1:Khâu Tri Thiện xuyên đến một quyển bạo hỏa giới giải trí văn 《 giới giải trí nữ vương 》, nhưng văn trung nữ chủ Dung Nhung cũng không phải cái gì sự nghiệp nữ cường nhân, mà là một cái không hơn không kém trà xanh.Kỹ năng trừ bỏ làm nũng bán manh chính là trang đáng thương, nghiệp vụ năng lực còn đặc kém, duy nhất ưu điểm đại khái chính là dài quá một trương tuyệt mỹ mặt.Dung Nhung ở giới giải trí là đỏ lại lạnh lạnh lại hồng, đỏ lại hắc. Mỗi lần đều sử dụng trà xanh kịch bản, tránh thoát nguy cơ. Mấu chốt trong sách tất cả mọi người còn nhìn không ra tới, Dung Nhung trà xanh kịch bản.Các độc giả sôi nổi ở bình luận chửi đổng, đây là cái gì trà xanh như thế nào có thể đương nữ chủ, tam quan bất chính.Vì thế pha lê tâm tác giả, đình bút không viết.Khâu Tri Thiện tức chết rồi, nàng muốn nhìn a, nàng liền muốn nhìn nữ chủ trà xanh kịch bản, gì thời điểm có thể bị nam chủ nam phụ nhóm nhìn thấu. Nếu là trà xanh nữ chủ đứng ở nàng trước mặt nhảy nhót, nàng nhất định cười lạnh một tiếng, hừ, trà xanh!Vào lúc ban đêm, Khâu Tri Thiện liền xuyên thư, xuyên thành Dung Nhung người đối diện, đứng ở trà xanh ảnh hậu Dung Nhung trước mặt.Dung Nhung đôi mắt chớp chớp, hướng về phía nàng nói: Tỷ tỷ, ngươi vừa vặn tốt hung nga, ta đều bị dọa tới rồi.Khâu Tri Thiện: "......" Thực xin lỗi nàng có tội…
🔥 Đây là fic được chuyển ver đã có sự cho phép của tác giả💖 Tác giả gốc: @manmanbunthiuMọi chi tiết, tình huống trong truyện đều là tưởng tượng, vui lòng không bê ra khỏi wattpad, cũng như tuyệt đối không mang tới trước chính quyền. Hèn nên chỉ ẩn trong zone thôi ạ 👉🏻👈🏻. Truyện được chuyển ver từ tác giả gốc nhưng sẽ có những chi tiết được chỉnh sửa theo ý của tớ nhaa. Cảm ơn mọi người đã ghé góc nhỏ này, mong mọi người bình luận cho tớ vui ạ. 🫰🏻🙆🏻♀️ Spoil nội dung:Một người vì yêu một người có thể thay đổi đến mức nào, Hồ Đông Quan cuối cùng cũng hiểu được, mọi nỗ lực của hắn, chỉ mong duy nhất một người cảm thấy được.Đều là vì Nguyễn Văn Khang.Bầu trời xanh biếc, nắng vàng lấp lánh, tuổi trẻ nồng nhiệt. Mùa hạ năm ấy, nắm lấy tay em, chạy tới tương lai.Mỗi ngày ta bên nhau đều là ngày đặc biệt, mỗi giây phút ta bên nhau đều là khoảnh khắc quý giá. Thiên trường địa cửu, cùng nhau già đi, vĩnh viễn không đổi.…
03.06.2025"Chị ghét nhất những người xinh năm 97, đặc biệt là Cam""Ủa cái vì vị chị, ủa alo????????"Từ ghét iu thành iu iuHành trình chuyển từ người mình kỵ nhất thành người iu của mình của chị Ánh Nhật bắt đầu từ đâyP/s: Nhân vật không thuộc về tui, họ thuộc về nhauKhông mang ra ngoài WattpadKhông có nhu cầu diện kiến chính chủMong mụi người ủng hộ…
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, ABO, Vườn trường, 1×1Độ dài: 58 chương + 4 ngoại truyệnNguồn convert + raw: wikidich.com, Trường BộiGiới thiệu:Có liên quan đến những vấn đề và phiền não về kì phân hóa.Tớ sẽ phân hóa thành loại người nào, mà pheromone của cậu có mùi gì?Vô tình bắt gặp cảnh tượng cắm sừng cho hotboy lớp bên cạnh thì phải làm sao bây giờ?Suốt mười sáu năm cuộc đời, lần đầu tiên Diệp Tri Hòa sinh ra hoài nghi với vận may của mình - rốt cuộc có nên nói cho Lận Thâm biết rằng trên đầu hắn đã mọc cỏ* hay không?(*mọc cỏ: cỏ màu xanh lá => bị đội nón xanh, hay còn gọi là bị cắm sừng).Lần đầu tiên, bằng trực giác cậu thấy mình khác với mọi người.Trong không khí chẳng có mùi gì, cậu cúi đầu cẩn thận ngửi ngửi chính mình.Mùi hoa oải hương. Là mùi bột giặt ngày hôm qua."Tôi không ngửi thấy". Diệp Tri Hòa nói..Họ hôn nhau, một nụ hôn đầy vị kẹo.Gương mặt Diệp Tri Hoà ửng màu hồng nhàn nhạt, tai Lận Thâm cũng hồng lên, đẩy viên kẹo sang miệng cậu."Vị gì đây?". Hắn thấp giọng hỏi.Diệp Tri Hòa ngơ ngác, ngây thơ nhìn hắn.Lận Thâm nói: "Là vị của tớ trong miệng cậu đấy".Bản edit phi thương mại, chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác.Bìa: Cielo.Trân Mai…
"Con xem, mỗi một ngày trên thế gian này, bầu trời đều sẽ vì con mà rực sáng bình minh."Bộ đầu tiên trong hệ liệt "A Đại tam bộ khúc", nói về giáo viên cao trung Quý Thư và học trò của anh - Tiều Thanh.Huấn văn sư đồ hiện đại. Ấm áp.Tác giả: Hoa Tiêu Nhất Tửu HồEditor: nanh với sự trợ giúp của tiểu manh @MinhAnhTranNguyen3Chính văn 33 chương + 7 phiên ngoạiNguồn raw: Lofter tác giả (chưa xin phép)Nguồn QT: nhà lovesmdanmei1 (đã xin phép)…
Lai rai lai rai, đọc lấy vui lấy vẻ, có sai sót nhớ ới sunD Đừng nghiêm túc quá vì tôi nhét chữ chứ không liên quan đến người thật. #OOC #OOC #OOC SunD trộn gỏi lúc 1:11…
Mình tổng hợp lại các PN để mối lần nhớ Dương Ảnh thì lôi ra đọc cho tiện - Bản tổng hợp này do COP nhiều nguồn không phải mị edit - Rất rấ là xin lỗi các editor vì chưa được sự cho phép…
Tôi tin rằng người Việt xa xứ đặc biệt nhớ những bó rau của quê hương. Ai đi xa rồi mới hiểu việc mua một bó rau của xứ ta khó nhường nào. Những loại rau chỉ khu vực nước mình mới có như rau cần, rau ngổ, rau muống thì đã đành, nhưng cả những loại rau phổ biến khắp thế giới tuồng như cũng không đúng hẳn hương vị trong tuổi thơ. Điển hình là bó hành chẳng hạn. Khó mua là một, không thể thay thế là hai. Thịt thà cũng có nhiều thứ đặc sản khó thay thế - ví như gà Đông Tảo, bò tơ Tây Ninh, lợn mán Tây Bắc, hay cá anh vũ Phú Thọ. Nhưng nhìn chung, những loại chất đạm này có thể được thay thế và ăn vẫn ở mức chấp nhận được. Rau thì không. Món ăn đòi rau nào thì ta nhất định phải mua rau nấy. Bún cá phải ăn với thì là; phở gà nhất định phải có hành và thêm tí lá chanh; thịt bò xào thì khó lòng thiếu rau cần nước. Đổi thành loại rau khác là vị khác hẳn ngay. Thế nên, khi tìm được một bó rau của quê hương trên đất khách, tôi lại cảm thấy lòng mình xanh mát, khoan khoái khó tả. Màu xanh này là màu xanh của tuổi thơ, của đất Việt nhiều mưa um tùm cây cối, của tấm lòng người Việt thương yêu những điều bình dị nhất. Tập tùy bút này được viết ra là để chia sẻ những tâm tình xanh tươi, thiện lành ấy.…
KHÔNG CỔ XUÝ CÁC HÀNH VI BLHĐ, BLGĐ,... trong truyện.LÀ TRUYỆN BL, XIN ĐỪNG NHẢY NHẦM HỐ..Giới thiệu:Em nói ngoài kia còn nhiều người tốt hơn em, tôi biết, nhưng tôi chỉ cần em.Tựa như chú cá nhỏ,Ngày ngày vui vẻ trong vùng nước hẹp, dù thấy sông hồ biển cả ngoài kia bao la tới mấy, dù hiểu vùng nước hẹp này của mình cạn biết bao nhiêu, nhưng chú cá nhỏ vẫn bằng lòng yêu, ôm lấy một mảnh xanh biếc của riêng mình.Tôi ngồi đây, thêu dệt hết thảy dịu dàng thành chiếc khăn len ấm áp, để sưởi ấm em khỏi lạnh giá ngày đông.Wherever you are, whoever you're with, be happy.----Original characters.Since 2024Begin: 10/1/2024@k-komorebii…
Cậu mặc một chiếc sơ mi mỏng manh, lang thang trên đường phố. Bây giờ đã là 12 giờ đêm, nhiệt độ càng ngày càng giảm một cách nhanh chóng, có lẽ là đã dưới 10 độ. Thân nhiệt cậu như đóng băng, run rẩy mò mẫm từng bước dưới lớp tuyết dày đặc. Nước mắt không ngừng chảy xuống từ khuôn mặt xinh đẹp đã tái nhợt, sắc da còn xanh xao rất nhiều. Thân người gầy guộc đầy vết bầm tím, có vết còn rớm máu.Cậu tuyệt vọng đổ gục xuống gốc cây cổ thụ, hai đầu gối quỳ hẳn xuống nền tuyết. Cậu không còn gì nữa rồi, cậu mất hết rồi... Hay đúng hơn, có lẽ cậu chưa từng có bất kì thứ gì... Pey, con trai của một gia đình nghèo khó. Sáu tháng trước, mẹ cậu mất vì ung thư phổi. Bố cậu vì quá đau buồn mà lâm vào tình trạng nát rượu. Từ đó đến nay, Pey phải bỏ học, ra ngoài làm thêm để kiếm tiền nuôi bản thân và trả tiền rượu cao ngất ngưởng của bố mình.…