Buổi trưa nắng gắt, người em trai đội nón lá ra ruộng lúa sau nhà. Gió thổi tà áo bà ba màu chàm bay nhẹ, vải áo nép sát vào đường cong của lưng eo con trai đôi tám. Nón lá xoay ngang, gương mặt quay lại quá nửa vẽ ra một nụ cười tươi đẹp hồn nhiên, phơi phới gọi tình.Ký ức ngọt ngào đến mức mỗi khi nhớ về lại thấy ngọt dịu như nước trái dừa non ai vừa bổ ra.…
Hiện nay trên wattpad có hai bản được đăng mà không có sự đồng ý của tôi. Đây là bản đầy đủ, hoàn chỉnh nhất. Truyện vẫn được giữ nguyên trên wordpress tại sefrasy.wordpress.com.==Con trai mười chín mơn mởn như cỏ non, mặc áo dài nâu, đội nón lá rộng vành, chèo thuyền ra ao sen buổi sớm mùa hạ, nhìn sen mà cười đẹp hơn cả hoa sen nở. Nét duyên "trời đất giao hòa" ấy là một khoảnh khắc tươi nguyên, thơm tho của tình yêu tuổi trẻ vừa chín tới, ngọt thanh mà mát lòng mát dạ. Phải nhìn tròn con mắt, hít hà khoan khoái, lại vừa chạm vào nâng niu vừa nếm dư vị dịu thanh ấy, mới thấy tim tê rân, khoái cảm đến hoảng sợ.Chiếc áo dài nâu vải thô mà bừng sáng giữa lá xanh, bông trắng, nhị vàng cùng nét cười đẹp xinh sau vành nón lá in vào tâm trí là vì thế, để mãi sau này, bao áo dài nhung gấm, lụa là xúng xính chung quanh cũng trở nên bình thường, nhìn rồi lại quên, nhìn rồi lại đầy hoài cảm tưởng nhớ đến người xưa cảnh cũ.Cuộc đời là hành trình dài mà lại ngắn, còn khi con tim bay lên với mây trời chỉ là một khoảnh khắc ngắn mà lại dài. Dài ngắn ngắn dài, chỉ đến không còn tâm thức nữa mới gọi là quên đi.Mà tàn nhẫn nhất trên đời, lại chính là sự lãng quên.…
BÊN TUI FIC CŨ ĐÃ BAY MÀU... :)Tui sẽ cố gắng viết lại giống như bản đầu tiên :( Tui đau lòng quá rồi 😭Thể loại : fanfic, ĐenCam, sinh tử,...Tổ cha đứa nào báo cáo tui mất luôn truyện rồi :)…
Tôi tin rằng người Việt xa xứ đặc biệt nhớ những bó rau của quê hương. Ai đi xa rồi mới hiểu việc mua một bó rau của xứ ta khó nhường nào. Những loại rau chỉ khu vực nước mình mới có như rau cần, rau ngổ, rau muống thì đã đành, nhưng cả những loại rau phổ biến khắp thế giới tuồng như cũng không đúng hẳn hương vị trong tuổi thơ. Điển hình là bó hành chẳng hạn. Khó mua là một, không thể thay thế là hai. Thịt thà cũng có nhiều thứ đặc sản khó thay thế - ví như gà Đông Tảo, bò tơ Tây Ninh, lợn mán Tây Bắc, hay cá anh vũ Phú Thọ. Nhưng nhìn chung, những loại chất đạm này có thể được thay thế và ăn vẫn ở mức chấp nhận được. Rau thì không. Món ăn đòi rau nào thì ta nhất định phải mua rau nấy. Bún cá phải ăn với thì là; phở gà nhất định phải có hành và thêm tí lá chanh; thịt bò xào thì khó lòng thiếu rau cần nước. Đổi thành loại rau khác là vị khác hẳn ngay. Thế nên, khi tìm được một bó rau của quê hương trên đất khách, tôi lại cảm thấy lòng mình xanh mát, khoan khoái khó tả. Màu xanh này là màu xanh của tuổi thơ, của đất Việt nhiều mưa um tùm cây cối, của tấm lòng người Việt thương yêu những điều bình dị nhất. Tập tùy bút này được viết ra là để chia sẻ những tâm tình xanh tươi, thiện lành ấy.…
Tôi vẫn thường cho rằng, Lee Heeseung là một người hoàn hả. Là bác sĩ trẻ, có tiếng, đẹp trai, nhà giàu, đứng trước bệnh nhân là thiên thần, đứng trước y tá là hoàng tử.Tôi vẫn thường cho rằng tôi là một người thất bại. Là kiến trúc sư trẻ không có tiếng, nhan sắc bình thường, tiền tích góp vài năm vừa đủ xây một căn nhà trống hoác, đứng trước đồng nghiệp là Park Sunghoon, đứng sau đồng nghiệp là một con người lười èo uột.Nhưng tôi thường khẳng định rằng, người thất bại như tôi, sẽ có ít nhất một lần trong đời, mơ về một người hoàn hảo như Lee Heeseung.Start: 22/07/22End: 22/09/22--------------------------------------------------📌CHUYỂN VER ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ📌Link truyện gốc: https://www.wattpad.com/story/189480045-h%C3%ACnh-nh%C6%B0-em-y%C3%AAu-anhAuthor: downpour0721…
truyện này là truyên bách hợp nha mấy má nên con yêu cầu những người không ủng hộ thì đừng đọc ?????Truyện này mình viết sẽ có chửi bậy nha nên mọi người lưu ý thanh niên nghiêm túc cân nhắc trước khi xem nhé ???…
Sẽ ra sao nếu như bạn muốn trở thành một nhân vật trong Học viện anh hùng? Hãy vào đây và cùng mình tưởng tượng nhé. Bạn là một cô bé thiếu tình thương từ gia đình và từ lúc nào bạn đã thấy ko cần cảm xúc trên cuộc sống này nữa rồi. Này này nếu bạn muốn biết tiếp cuộc sống của bạn sẽ ra sao khi sống và được học trong trường Yuuei nhé…
Từ nhỏ Tố Nhi đã chịu nhiều thiệt thòi cho tới khi gặp Hàn Vũ. -Những ngọt ngào pha lẫn thất vọng trong cuộc tình giữa hai người - Những âm mưu, cản trở trong truyện tình cảm .....P/s : Cùng theo dõi để được biết nhé😘😘…