MỐI TÌNH ĐẦU CỦA NGƯỜI THỪA KẾ ( KHI TRO TÀN CÒN BIẾT MƠ )
" Cô gái khựng lại, sững sờ. Một giây. Hai giây. Rồi chậm rãi bước tới. Đôi mắt ấy... lúc gần hơn... ánh lên chút run rẩy khó nói.Hắn thấy khó chịu.Rất khó chịu.Không phải vì cô không xinh. Mà vì cô quá giống một người.Hai năm trước. Cũng đôi mắt long lanh như thế. Cũng vẻ yếu đuối khiến hắn vừa muốn ôm vào lòng, vừa muốn phá tan nát."---Bên ngoài, mưa phùn vẫn rơi, từng giọt nước gõ nhịp lên khung cửa sổ cũ kỹỞ một nơi khác, trên tầng cao của Montdegrise, Teck cũng nhìn ra màn mưa mờ ảo phía trời Âu. Ly rượu trong tay vẫn còn nguyên, nhưng ánh mắt cậu lại lạc đi, như đang tìm kiếm một điều gì đó không hiện diện trong bữa tiệc xa hoa này.Khoảnh khắc ấy, chẳng ai biết, hai con người ở hai nửa thế giới đã cùng nhớ về nhau - nhưng vết xước đang ghim sâu trong tim và rào cản không cho phép nỗi nhớ ấy trốn thoát…