🍭 CHƯƠNG 58: HÔN LỄ🍭
Khi Tony Ward buông Tzuyu ra, ông nở nụ cười rất thân thiện, dùng một câu tiếng anh để nói với cô :
"Tzuyu, tôi đã nghe tin tức kết hôn của cô rồi! Cô đúng là một cô gái may mắn đấy!"
Đầu óc và cứ xoay mòng mòng, cô vẫn chưa hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra, tại sao Tony Ward lại xuất hiện ở đây và còn đề cập đến chuyện kết hôn của cô nữa!
Đang bị một mớ suy nghĩ bao vây thì một đã nghe bên ngoài cửa ồn ào lên.
Jeon Jungkook đã về!
Anh vừa bước vào cửa lớn đã đưa áo khoác đang cầm trên tay và cặp xách cho thím Seohyun rồi tiến lại phía Tzuyu và Tony Ward. Dùng tiếng anh để hỏi Tony Ward :
"Ông có thể chuẩn bị những gì?"
Tony Ward không dám xem thường lời nói của người đàn ông này nên vội lấy một quyển album từ tay trợ lý rồi đưa cho Jungkook :
"Đây là những bộ váy cưới mới nhất trong bộ sưu tầm của tôi vừa trình diễn ở tuần lễ vàng thời trang tại Paris tháng trước. Jeon tiên sinh, ngài xem!"
Jungkook mở quyển album ra xem một lượt rồi đưa cho cô :
"Em thích cái nào?"
Tzuyu lật ra xem từng trang rất cẩn thận, cô xem kỹ đến từng chi tiết, từng centimet cắt may và cứ mỗi chiếc váy cưới như vậy cô đều nhìn đến say mê và dành cho nó sự sùng bái; cô chưa từng thấy vui như vậy, lại có thể được xem thiết kế của nhà thiết kế lớn như Tony Ward và còn được mặc chúng nữa, hơn nữa lại do Jungkook chuẩn bị cho cô nên cô không thể ngưng nở nụ cười được.
Nhìn cô vui đến như vậy, khoé môi Jungkook cũng bất giác nâng lên thành một đường cong rất đẹp, ánh mắt nhìn cô có phần ôn nhu mà ngay cả anh cũng không phát hiện ra; đóng quyển album trên tay Tzuyu lại và cầm nó đưa lại cho Tony Ward, Jungkook lạnh lùng nói một câu tiếng anh :
"Đưa hết tất cả đến lễ cưới hai ngày sau!"
Rồi không nói gì nữa mà đi thẳng lên lầu; cảm giác vui mừng lúc nãy của Tzuyu đã hoàn toàn tan biến chỉ còn cảm giác hụt hẫng cùng trống rỗng.
Jungkook lại có thể chuẩn bị một lễ cưới nhanh gọn như thế!
----------------------
Sáng sớm, Jungkook không giải thích gì mà đã gọi Tzuyu cùng ra ngoài và đưa cô đến cục dân chính để đăng ký kết hôn. Nhìn tờ giấy đăng ký ghi tên của cô và Jungkook, Tzuyu không che giấu được cảm giác vui mừng, cô và anh thật sự đã trở thành vợ chồng hợp pháp và bảo bảo cũng không còn bị người khác xem là con hoang nữa.
Nhưng Jungkook, trước sau vẫn thờ ơ như vậy, dường như chuyện này đối với anh chẳng có gì quan trọng!
Hai người tiếp tục ngồi vào trong xe, Jungkook im lặng lái xe mà không nói rõ với Tzuyu là sẽ đi đâu. Ngồi ở vị trí phó lái, Tzuyu căng thẳng đến mức sắp quên cả thở rồi, hai tay cô theo bản năng mà đặt xuống bụng che chắn, cô cắn cắn môi rồi thử hỏi anh.
"Jungkook, còn nhẫn cưới của chúng ta... "
Cô còn chưa nói hết câu thì anh đã lạnh lùng cắt ngang :
"Tôi sẽ cho người chuẩn bị!"
Cô còn dám mở miệng đòi anh cùng đi chọn nhẫn cưới!
Thật buồn cười!
Những ngày qua cô nằm bệnh viện ngày nào cũng trò chuyện vui vẻ cùng Oh Sehun, anh thì dù đang bận rộn với dự án mới ở Ấn Độ nhưng vẫn dành thời gian để hỏi thăm tình hình của cô qua thím Seohyun.
"Bảo bảo cần ba, Sehun, em xin lỗi."
Một câu nói này của cô không phải đã quá rõ ràng rồi sao?
Cô không để Oh Sehun biết bảo bảo là con của anh ta vì sợ anh ta sẽ không thể chống đối với cả gia đình để cưới cô và cho bảo bảo một thân phận rõ ràng.
Vì vậy mà cô đã dùng thủ đoạn để có thể kết hôn với anh.
Nghĩ đến đây Jungkook không khỏi cười lạnh. Nỗi thống hận cũng càng lớn.
Cô dùng thủ đoạn ti tiện để ép hắn kết hôn và giúp cô nuôi con!
Lòng dạ thật thâm sâu!
Vậy thì Jeon Jungkook anh sẽ dùng cuộc hôn nhân mà cô đã cố tình sắp đặt để giày vò cô cả đời, và sẽ để cho đứa bé trong bụng cô biết nó chính là kết quả mà mẹ nó dụ dỗ gã đàn ông khác lên giường.
Nghe xong câu trả lời của Jungkook, tim Tzuyu bắt đầu nhói lên, có lẽ cô chính là cô dâu cô đơn nhất trên thế giới này!
Lễ cưới của cô hoàn toàn là do người ngoài chuẩn bị, bây giờ đến cả nhẫn cưới cũng vậy....
Xem ra thì anh ngay từ lúc đầu đã không xem trọng cuộc hôn nhân này rồi!
-----------------------
Xe dừng trước cổng một biệt thự lớn, cổng vừa mở ra, rất nhiều người làm đã ra đón.
Jungkook mở cửa xuống xe và đi qua phía bên kia, ôm eo Tzuyu và cùng nhau đi vào trong phòng khách của ngôi biệt thự.
Tzuyu căng thẳng đến mức vận động hết tất cả các sợi dây thần kinh đều tập trung cao độ, cô không biết lần đầu tiên ra mắt ba mẹ chồng phải ứng xử thế nào cho phù hợp, cũng may là chuyện về Jeon gia cô đã được nghe thím Seohyun kể qua nên cũng đỡ ngỡ ngàng hơn.
Sau khi chào hỏi cả gia đình xong, Jungkook cùng Tzuyu ngồi xuống đối diện với Jeon lão gia.
Jeon phu nhân - Bà Irene dường như không quan tâm đến chuyện này, bà ta chỉ ngồi đó cho có mặt mũi, dù sao thì Jungkook cũng không phải là con ruột của bà ta nên tốt nhất bà ta không nên xen vào thì tốt hơn, hơn nữa dù Jungkook có kết hôn cũng sẽ không ăn bớt một phần gia sản thừa hưởng của bà ta được!
Jeon Doyoung thì chỉ chăm chú nhìn xuống bụng dưới của Tzuyu, thỉnh thoảng cũng ngước nhìn gương mặt cô.
Cô thật sự đã mang thai con của Jeon Jungkook?
Cô lựa chọn kết hôn trong hoàn cảnh này và trong độ tuổi này?
Cô bằng lòng bỏ mặc tương lai của mình sao?
Ánh mắt vô lễ của Doyoung đã bị Jungkook nhìn ra từ đầu, gương mặt lạnh lùng đến cực điểm, ánh mắt hằng lên từng tia máu đỏ nhưng anh đang cố gắng áp chế lửa giận này, chỉ thiếu chút nữa là giết người.
Jeon lão gia uống xong một ngụm trà rồi nói :
"Kook, hôn nhân là hạnh phúc cả đời đấy!"
Jungkook gác hai chân lên chiếc ghế bên cạnh, biếng nhác trả lời :
"Dù sao ba cũng đã biết trước tin tức kết hôn của con rồi, con chỉ đưa cô ấy đến gặp mặt ba trước, hôn lễ ngày mai sẽ được tổ chức, con hy vọng ba có thể nể mặt mẹ con mà đến!"
Jeon lão gia thở dài đau lòng rồi từ từ đứng lên, nói với Jungkook :
"Kook, con vào thư phòng của ba một lát."
Jungkook nhìn lướt qua Tzuyu rất nhanh rồi tao nhã đứng lên, cùng Jeon lão gia đi lên thư phòng.
Bà Irene không muốn tiếp tục nhàm chán ngồi đây nên cũng đứng lên và cầm túi đi ra ngoài.
.........................
Bên trong phòng sách, Jungkook chưa đợi ba mình ngồi mà đã tự nhiên ngồi xuống trước, hai chân theo thói quen gác lên chiếc ghế bên cạnh. Lạnh nhạt hỏi :
"Ba muốn nói gì?"
Jeon lão gia chậm rãi ngồi xuống, hai mắt già nua nhìn thẳng vào mắt con mình, thở dài rồi hỏi :
"Con yêu hay không yêu cô gái đó? Con chỉ cần trả lời câu hỏi này của ta thôi!"
Jungkook nghe ông hỏi như vậy thì đột nhiên kích động, anh tàn nhẫn nói:
"Ba muốn nghe? Được! Vậy thì con sẽ nói cho ba nghe! Đứa con trong bụng cô ta không phải là của con! Con hận cô ta vì đã phản bội con, lên giường với thằng đàn ông khác và con sinh con cho kẻ đó, con muốn dùng cuộc hôn nhân này để hành hạ cô ta cả đời!"
Thân thể Jeon lão gia cứng đờ, ông lắp bắp cả ngày mới thốt ra được mấy chữ :
"Kook, con đúng là hồ đồ rồi... "
Jungkook nhếch môi cười lạnh rồi nói tiếp :
"Con còn muốn đứa nhiệt chủng đó từ từ mà chết đi!"
Jeon lão gia giận đến run người, ông đưa tay chỉ vào mặt anh, không nói được một câu trọn vẹn :
"Con... con... con cút cho ta!"
Jungkook cũng chẳng cần luyến tiếc, một tay anh đút trong túi quần, ưu nhã đứng lên, bước ra khỏi bàn trà và xoay người rời đi.
Khi anh đi ra bên ngoài phòng sách thì bước chợt chợt khựng lại khi chứng kiến một màn phía dưới cầu thang.
.................
Phía dưới cầu thang, trước phòng trưng bày đồ cổ của Jeon lão gia, Tzuyu đang giận sôi máu vì Jeon Doyoung cứ liên tục ngáng đường cô, bây giờ còn ôm lấy cô nữa, anh ta thì thầm :
"Tzuyu, chỉ một lát thôi, coi như lời chia tay giữa chúng ta!"
Tzuyu chẳng hiểu anh ta đang nói linh tinh gì cả, cô muốn đẩy anh ta ra nhưng càng bị ôm chặt hơn :
"Tôi tin chắc rằng cô đã biết rõ tình cảm của tôi ngay từ đầu, cô không chấp nhận tôi nhưng tôi vẫn không ngừng theo đuổi, cô có biết tại sao không? Vì cô chưa hề thuộc về ai, nhưng kể từ ngày mai cô sẽ thuộc về anh ta nên từ giờ tôi sẽ học cách từ bỏ, coi như đây là món quà kết thúc cuộc theo đuổi không thành của tôi! Có được không?"
Nghe xong những gì anh ta nói, Tzuyu đột nhiên không cự tuyệt nữa, cô đứng im để anh ta ôm. Nhưng cô lại không hề biết một màn này đã bị người đàn ông cô yêu nhất chứng kiến toàn bộ và ánh mắt khiêu khích cùng nụ cười nham hiểm của Jeon Doyoung dành cho Jungkook.
Đứng trên lầu, tim Jungkook như bị đâm nát đến rỉ máu. Đau đớn dần chuyển sang thống hận, ánh mắt hung ác như loài quỷ dữ chỉ muốn đem con mồi xé xác rồi ăn sống, gương mặt lạnh khốc không tìm ra chút dịu hoà nào, gân xanh nổi đầy trên trán và cánh tay của anh.....
Jungkook nhớ rất rõ ánh mắt lúc nãy của Jeon Doyoung khi nhìn xuống bụng của Tzuyu. Đó là một loại nghi ngờ!
Tzuyu phải từng lên giường với Jeon Doyoung thì mới có thể để hắn nghi ngờ đứa bé trong bụng cô có phải là của anh ta không?
Người phụ nữ mà Jeon Jungkook anh yêu lại là dạng phụ nữ lẳng lơ như vậy!
Anh đã rất yêu cô nhưng cô lại phản bội anh. Anh hận cô nhưng cũng hận bản thân mình, hận chính mình đã yêu loại phụ nữ như cô nhiều đến như vậy !
Yêu hận cùng dày vò anh thì anh cũng muốn đem tất cả trả lại cho Tzuyu, cũng sẽ dày vò cô cả đời!
Trò chơi mới chỉ bắt đầu, kể từ ngày mai, anh sẽ cùng cô chơi đến cùng!
--------------------
Cuối cùng thì ngày tổ chức hôn lễ của Jungkook và Tzuyu cũng đã đến.
Lễ đường đã được chuẩn bị từ trước, tất cả đều được trang trí bằng hoa tươi nhập khẩu; các loại rượu phục vụ trong bữa tiệc cũng vừa được vận chuyển bằng đường hàng không đến đây vào vài tiếng trước; các món ăn được các đầu bếp nổi tiếng thế giới chuẩn bị từng khâu.....
Còn khoảng hai tiếng thì hôn lễ mới bắt đầu mà bây giờ khắp đại sảnh đã đông đen hết khách khứa, bọn họ đều là những nhân vật lớn trong cả hai giới hắc bạch đạo, chào hỏi và trò chuyện vui vẻ với nhau để tìm kiếm mối làm ăn cho mình; Tổng giám đốc BANGTAN kết hôn quả là một điều kiện thuận lợi để đám tư bản này có nhiều cơ hội hợp tác hay đầu tư. Khắp đại sảnh đều vang lên những tiếng cười đùa vui vẻ bằng nhiều ngôn ngữ khác nhau.
...................
Phòng trang điểm của cô dâu cũng ồn ào không kém.
Momo và Mina sau khi nói được vài câu nghiêm túc với Tzuyu thì bắt đầu cãi nhau.
Trưởng phòng Lee cùng các chuyên gia trang điểm chuẩn bị thật tốt cho Tzuyu, không thèm để ý đến hai con vẹt đang tập nói kia.
Mẹ Chou ngồi bên cạnh con gái liên tục dặn dò từng việc nhỏ nhất, từ việc phải ăn uống thế nào để bảo bảo khoẻ mạnh đến việc đối với chồng và gia đình chồng thế nào. Vừa nói bà vừa đưa tay lau nước mắt. Con gái duy nhất của bà đã lấy chồng thật rồi!
Tzuyu nghe mẹ nói, nhìn mẹ khóc thì cũng không kìm được nước mắt, nắm chặt tay mẹ mình nữa.
Vì cô khóc nên lớp trang điểm bị nhoè, chuyên gia trang điểm phải sửa nhiều lần mới che đi được.
Sau khi tất cả mọi người đều đi ra thì Sehun bước vào, Tzuyu kinh ngạc vì anh ấy ăn mặc không giống với khi dự tiệc, cô do dự hỏi :
"Sehun, anh định đi đâu sao?"
Sehun mặc một chiếc áo phông trắng, chiếc quần jeans cùng một chiếc áo khoác dáng dài; anh ấy đút hai tay vô túi áo, nâng mông ngồi xuống bàn nhỏ bên cạnh, cười cười nói :
"Trước đây ba đã sắp xếp cho anh sang Anh học mấy năm, anh do dự mãi mà không chịu đi. Hôm nay đã đến lúc anh phải đi rồi!"
Tzuyu không thể tiêu hoá kịp thời lời nói của anh, cô thắc mắc hỏi :
"Ý anh là bây giờ anh phải đi Anh sao? Anh không tham dự hôn lễ của em?"
Sehun đứng lên, ra vẻ đau lòng nói :
"Tiểu Yu, em thật không có lương tâm đấy! Bắt anh chứng kiến cảnh em chính thức trở thành vợ của người đàn ông khác sao? Xin lỗi, anh không làm được!"
Tzuyu vừa thấy buồn cười vừa xúc động nhìn Sehun :
"Sehun, em xin lỗi!"
Sehun đi tới vuốt vuốt lên mái tóc cô và thở dài nói :
"Tiểu Yu, em đừng nói xin lỗi anh suốt được không? Anh vẫn sẽ nói như vậy, em cứ sống cuộc sống mà em đã chọn, anh vẫn luôn ở phía sau em!"
Rồi lùi lại vài bước, đeo một cặp kính mát lên và cười cười :
"Anh đi đây, phải thật hạnh phúc đấy!"
Sehun đưa tay làm động tác chào rồi xoay người bước đi.
Tzuyu áy náy nhìn theo, cả đời này cô đã nợ anh ấy mà không thể trả!
Sau khi Sehun đi được một lúc thì tấm màn trước phòng trang điểm của cô dâu tiếp tục được vén qua, gương mặt bông đùa của Min Gyu xuất hiện đầu tiên, anh ta cười hề :
"Helll em gái!"
Anh ta vừa định nói gì thì đã bị người ở phía sau chen chỗ bước lên, vai của người đó chạm mạnh vào vai anh ta khiến anh ta suýt nữa thì ngã nhào xuống.
Tzuyu nhìn qua thì thấy Kim Yohan hai tay đút trong túi quần đi vào, anh ta không thèm để ý đến Min Gyu mà trực tiếp hỏi cô :
"Cậu đã suy nghĩ kỹ rồi? Chuyện kết hôn."
Tzuyu không do dự mà trả lời :
"Tớ đã nghĩ kỹ rồi, chẳng lẽ cậu vẫn nghĩ rằng tớ đang đợi cậu! Yohan, tớ chưa từng thích cậu và cũng chẳng chờ đợi cậu gì cả! Đó là câu trả lời của tớ cho câu hỏi trước đây của cậu!"
Yohan hơi bất ngờ vì câu nói này của cô nhưng rất nhanh đã khôi phục lại vẻ điềm tĩnh hằng ngày.
Tzuyu tươi cười nói thêm :
"Chẳng phải cậu chỉ thích mấy cô nữ sát thủ thôi sao? Tớ yêu anh ấy, tớ yêu Jungkook nên cậu phải chúc mừng tớ đấy!."
Yohan và Min Gyu đều kinh ngạc vì câu trả lời thẳng thắn, dứt khoát của Tzuyu. Cô bày tỏ tình cảm của mình chân thật đến như vậy!
Tzuyu thu lại nụ cười rồi vội nói :
"Đã đến giờ cử hành hôn lễ rồi, tớ phải chuẩn bị lại vài thứ, hai người có thể ra ngoài trước không?"
Min Gyu nhìn xung quanh chỗ này đều không thích hợp với anh ta nên vỗ vỗ vai Yohan và cùng nhau ra ngoài.
--------------------------
Cánh hoa tươi rải đầy lễ đường và còn có rất nhiều đang rơi từ trên cao xuống nữa. Tzuyu được hai cô phù dâu nhỏ dắt ra lễ đường, bước từng bước trên thảm nhung; cô xuất hiện như một thiên sứ tuyệt đẹp với bộ váy trắng tinh khôi.
Thân váy chữ A được đính nhiều viên kim cương nhỏ sáng lấp lánh, từ phần thắt lưng đến phần ngực được dán một hoạ tiết nhỏ và tinh xảo, cổ chữ V xẻ sâu xuống giúp tôn lên rảnh ngực quyến rũ và kiểu vai trần đầy gợi cảm có thể tăng thêm vẻ mị hoặc từ xương quai xanh và đôi vai gầy guộc. Trên cổ Tzuyu có đeo một sợi dây chuyền bạch kim sáng bóng với mặt hình cánh hoa bồ công anh sáng chói, đây là sợi dây chuyền mà Jungkook đã tặng cô vào ngày tốt nghiệp; gương mặt được trang điểm tinh xảo nhưng rất thanh thuần, đẹp nhưng không tục; mái tóc được uốn loãng tự nhiên và được bết lên đơn giản, tấm khăn voan ở trên tóc che phủ xuống vai đến nửa lưng..
Jungkook đứng trên bục nãy giờ nhìn Tzuyu đang dần dần dần tiến tới, trên môi cô còn nở một nụ cười tươi tắn; trống ngực anh đập liên hồi, khoé miệng nâng lên thành một đường cong rất đẹp, cô quả là cô dâu xinh đẹp nhất trên đời!
Nhưng đến khi Tzuyu đã đến trước mặt anh thì anh lại dùng ánh mắt lạnh lùng và vẻ mặt thờ ơ để đưa tay ra nắm lấy tay cô bước tới trước mặt chủ hôn.
Chủ hôn nhìn đôi nam nữ trước mặt rồi bắt đầu đọc tuyên thệ, trước tiên là hỏi anh :
"Jeon Jungkook, con có nguyện ý lấy Chou Tzuyu đây làm vợ, dù giàu sang hay nghèo khổ, dù khoẻ mạnh hay ốm đau thì cũng sẽ yêu thương và tôn trọng cô ấy đến cuối cuộc đời?"
Jungkook nhìn Tzuyu và nhếch môi cười một bên, lạnh lùng trả lời rõ ràng:
"Con nguyện ý!"
Một câu " con nguyện ý " của Jungkook đã làm cho tim Tzuyu đập nhanh từng nhịp, hạnh phúc đến vỡ òa nhưng nụ cười đó của anh là sao? Cô chỉ có thể dùng ánh mắt ngây dại mà nhìn anh cười với cô như vậy! Cô còn quá non nớt để có thể đoán được ý tứ của anh.
Chủ hôn tiếp tục hỏi cô :
"Chou Tzuyu, con có nguyện ý lấy Jeon Jungkook đây làm chồng, dù giàu sang hay nghèo khổ, dù khoẻ mạnh hay ốm đau thì cũng sẽ yêu thương và tôn trọng anh ấy đến cuối cuộc đời?"
Tzuyu không do dự mà trả lời rõ ràng:
"Con nguyện ý!"
Đôi mắt to tròn, trong suốt nhìn vào đôi mắt chim ưng của Jungkook, Tzuyu không biết rốt cuộc thì cuộc hôn nhân này là đúng hay sai nhưng cô vẫn muốn thử một lần, như con thiêu thân lao vào ngọn lửa dù biết là sẽ chết rất đau đớn nhưng vẫn không do dự!
Chủ hôn tuyên bố :
"Dưới sự chứng giám của Đấng tối cao và cha mẹ hai bên, ta chính thức tuyên bố hai con đã trở thành vợ chồng!"
Tzuyu mỉm cười nhìn Jungkook nhưng nụ cười của anh lại lạnh đến thấu xương, ánh mắt sắc lạnh như muốn đem cô chôn sống.
Nụ cười đó không khỏi khiến cô rùng mình đề phòng, rốt cuộc thì Jungkook đang nghĩ gì đây? Cô đã rất vui, đã rất hạnh phúc vì được trở thành vợ của anh nhưng thật ra trong lòng anh đang nghĩ gì thì cô không tài nào đoán được!
Jungkook nhìn cô gái nhỏ trước mặt đang rụt rè lo sợ thì không khỏi hài lòng, ý lạnh trong lòng chỉ có tăng chứ không giảm.
Trò chơi đã chính thức bắt đầu rồi!
Kể từ hôm nay anh sẽ cho cô nếm đủ mùi vị của đau khổ, cho cô biết cái giá phải trả cho việc phản bội anh!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com