Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tập 17: Phá trinh trai thẳng

Chiếc xe máy dừng lại trước căn nhà của Hoàng. Ánh nắng chiều tà đã ngả vàng, trải dài trên con hẻm nhỏ. Hoàng bước xuống xe, cảm giác mệt mỏi và ê ẩm vẫn còn đeo bám. Cậu cố gắng đi đứng thật bình thường, nhưng mỗi bước chân đều nặng trĩu. Hải xuống xe theo sau, ánh mắt hắn sáng lên vẻ thích thú khi nhìn ngôi nhà của Hoàng.

Khi đã cất xe gọn gàng, Hải không chờ đợi. Hắn nắm lấy tay Hoàng, kéo cậu vào nhà. Vừa bước qua cánh cửa, vào khu vực đặt giày dép, Hải lập tức buông tay Hoàng, ánh mắt hắn ra lệnh.

— Nào, Hoàng cưng. Đến lúc mày phải phục vụ chủ nhân rồi. Cởi đồ ra. Ngay tại đây.

Hắn nói, giọng điệu trầm thấp đầy vẻ ra oai. Hoàng giật mình, mặt nó tái mét. Cậu nhìn xung quanh, khu vực để giày dép là một không gian nhỏ hẹp ngay cạnh cửa ra vào, dễ dàng bị người khác nhìn thấy nếu có ai đó vô tình ghé qua.

— Không... không! Hải... ở đây... ở đây không được mà...

Hoàng lí nhí phản đối, giọng nói run rẩy. Hải cười khẩy, hắn không thèm để ý đến lời van nài của Hoàng. Hắn đưa tay, thô bạo xé toạc chiếc áo sơ mi đồng phục của Hoàng. Từng chiếc cúc áo bật ra, rơi lạch cạch xuống sàn nhà.

— Mày nghĩ mày có quyền từ chối sao? Mày là con chó của tao. Và chó thì phải nghe lời chủ nhân. Cởi ra!

Hắn nói, giọng điệu đầy vẻ đe dọa. Hoàng cảm thấy một sự nhục nhã tột cùng. Cậu run rẩy đưa tay, từ từ cởi bỏ chiếc áo sơ mi đã rách, rồi đến chiếc quần dài đồng phục. Chiếc quần tụt xuống, để lộ chiếc quần lót lọt khe với túi đựng hạ bộ trong suốt, cùng hai chiếc bao cao su đã qua sử dụng bên trong.

Khi Hoàng đang định cởi luôn chiếc quần lót, Hải bất ngờ ngăn lại.

— Khoan đã! Dừng lại!

Hắn nói, ánh mắt hắn đầy vẻ thích thú. Hoàng giật mình, ánh mắt hoang mang nhìn Hải.

— Sao vậy?

Cậu lí nhí hỏi. Hải cười khẩy, hắn đưa tay vuốt ve chiếc quần lót lọt khe của Hoàng.

— Mày phải giữ cái này lại. Nó là dấu hiệu của chủ nhân. Và bây giờ... mày phải phục vụ tao một cách đặc biệt hơn.

Hắn nói, giọng điệu đầy vẻ ám muội. Hải không chờ Hoàng phản ứng, hắn đột ngột đẩy Hoàng xuống sàn nhà. Hoàng mất thăng bằng, ngã quỳ xuống. Hải không nói gì, hắn cúi xuống, ghé sát tai Hoàng, giọng nói trầm thấp đầy vẻ ra lệnh.

— Quỳ xuống. Bò đi. Bò vào phòng tắm.

Hoàng giật mình, cậu cố gắng đứng dậy, nhưng Hải đã nhanh chóng đè chặt vai nó.

— Không! Không! Hải... tao... tao không muốn...

Cậu lí nhí phản đối, nhưng Hải không nói gì, hắn chỉ nhếch mép cười, ánh mắt hắn đầy vẻ thích thú khi nhìn Hoàng đang vùng vẫy vô vọng. Hải nhanh chóng leo lên lưng Hoàng, hắn ngồi hẳn lên lưng cậu, hai chân hắn kẹp chặt lấy hông Hoàng. Trọng lượng của Hải đè nặng lên lưng Hoàng, khiến cậu không thể đứng dậy.

— Nào, bò đi, con chó ngoan. Bò vào phòng tắm.

Hắn ra lệnh. Hoàng cảm thấy một sự nhục nhã tột cùng. Cậu không còn lựa chọn nào khác. Với đôi mắt ngấn lệ, Hoàng từ từ cúi đầu xuống, hai tay chống xuống sàn nhà, bắt đầu bò về phía phòng tắm. Tiếng lạch cạch của đầu gối Hoàng trên sàn nhà vang lên đều đặn. Hải ngồi trên lưng Hoàng, thỉnh thoảng lại vỗ nhẹ vào mông cậu, như một người chủ đang điều khiển con vật cưng của mình.

Cả hai từ từ tiến về phía phòng tắm. Cánh cửa phòng tắm khẽ mở, để lộ không gian ẩm ướt và mờ ảo bên trong. Hoàng bò vào, cảm giác lạnh lẽo của gạch men chạm vào da thịt khiến cậu khẽ rùng mình.

Khi Hoàng đã bò vào phòng tắm, cảm giác lạnh lẽo của gạch men ốp sàn chạm vào đầu gối và lòng bàn tay trần trụi. Căn phòng tắm nhỏ, ẩm ướt, với ánh đèn vàng yếu ớt hắt xuống từ chiếc đèn trần. Tiếng nước nhỏ giọt từ vòi sen và tiếng quạt thông gió rì rì tạo nên một không gian u ám, ngột ngạt. Hải vẫn ngồi trên lưng Hoàng, trọng lượng của hắn đè nặng, khiến Hoàng thở dốc.

Kịp khi đã vào đến trung tâm phòng tắm, Hải nhẹ nhàng trượt xuống khỏi lưng Hoàng. Hoàng cảm thấy một sự nhẹ nhõm mơ hồ, nhưng nhanh chóng bị thay thế bằng nỗi sợ hãi. Hải đứng thẳng dậy, hắn nhìn Hoàng đang quỳ dưới chân mình, ánh mắt hắn đầy vẻ chiếm đoạt và dâm đãng.

— Nào, đứng dậy đi, Hoàng cưng. Và tự mình cởi nốt cái thứ dơ bẩn đó ra.

Hắn ra lệnh, giọng nói trầm thấp đầy vẻ ra oai. Hoàng run rẩy đứng dậy, đôi chân vẫn còn hơi run rẩy. Cậu cúi gằm mặt xuống, không dám nhìn thẳng vào Hải. Với đôi tay run rẩy, Hoàng từ từ cởi bỏ chiếc quần lót lọt khe với túi đựng hạ bộ trong suốt. Cảm giác lạnh lẽo của không khí chạm vào da thịt khiến Hoàng rùng mình.

Khi chiếc quần lót đã được cởi ra, Hoàng nhìn thấy hai chiếc bao cao su đã qua sử dụng nằm gọn trong túi đựng hạ bộ. Một chiếc là của buổi trưa nay, sau trận "ân ái" với Trinh không thành, và một chiếc là của buổi chiều, sau cuộc chịch tốc hành trong nhà vệ sinh trường. Hoàng cảm thấy một sự nhục nhã tột cùng, cậu không muốn chạm vào chúng. Nhưng Hải đã nhanh chóng lên tiếng.

— Nào, lấy chúng ra đi, Hoàng cưng. Và đặt chúng lên bồn rửa mặt. Cứ như là những chiến tích của mày vậy.

Hắn nói, giọng điệu đầy vẻ chế giễu. Hoàng cắn chặt môi, cậu miễn cưỡng đưa tay lấy hai chiếc bao cao su ra. Chúng mềm nhũn, vẫn còn dính chút tinh dịch, và hơi ấm của cơ thể. Cảm giác ghê tởm dâng lên, nhưng Hoàng vẫn phải làm theo lời Hải. Cậu bước đến bồn rửa mặt, nhẹ nhàng đặt hai chiếc bao cao su lên đó. Chúng nằm đó, như những bằng chứng câm lặng cho sự sa ngã của Hoàng.

Sau khi đặt bao cao su xong, Hải nhìn Hoàng, ánh mắt hắn đầy vẻ thích thú.

— Nào, Hoàng cưng. Đứng thẳng người lên. Dang rộng hai tay, hai chân ra. Để chủ nhân thưởng thức thân thể mày.

Hắn ra lệnh. Hoàng miễn cưỡng làm theo, cậu đứng thẳng người, dang rộng hai tay và hai chân ra. Thân thể trần trụi của Hoàng, với bốn múi cơ bụng săn chắc, cường tráng, phơi bày hoàn toàn trước ánh mắt của Hải. Hải tiến lại gần, hắn đi vòng quanh Hoàng, ánh mắt hắn quét một lượt từ trên xuống dưới, đánh giá từng đường nét cơ thể Hoàng.

— Chà chà... Cơ thể cường tráng đấy chứ. Bốn múi cơ rõ ràng thế này... Ai mà biết được, cái thân hình chuẩn men này lại là của một thằng bot dâm đãng.

Hắn nói, giọng điệu đầy vẻ mỉa mai và chế giễu. Hải đưa tay, thô bạo bóp vào bắp tay của Hoàng, rồi trượt xuống cơ ngực, và cuối cùng là chạm vào bốn múi cơ bụng của cậu.

— Mày nghĩ mày còn là trai thẳng chuẩn men nữa không, Hoàng cưng? Sau tất cả những gì tao đã làm với mày?

Hắn hỏi, giọng điệu đầy vẻ đe dọa. Hoàng nhắm chặt mắt, một giọt nước mắt lăn dài trên má. Cậu cảm thấy nhục nhã tột cùng, nhưng cậu biết mình không thể chối cãi.

— Không... không còn nữa... Tao... tao là bot... của mày...

Cậu lí nhí thừa nhận, giọng nói nghẹn lại. Hải cười thỏa mãn, hắn đưa tay vuốt nhẹ má Hoàng.

— Ngoan lắm. Mày biết điều đấy. Vì mày đã thừa nhận rồi, nên tao sẽ cho mày một món quà đặc biệt.

Hắn nói, giọng điệu đầy vẻ ám muội. Hoàng giật mình, ánh mắt hoang mang nhìn Hải.

— Món quà gì?

Cậu lí nhí hỏi. Hải cười khẩy, hắn đưa tay vuốt ve mái tóc Hoàng.

— Mày có biết, những con chó ngoan thì phải được cắt tỉa lông gọn gàng không? Tao sẽ cạo sạch hết lông trên thân thể mày. Để mày chính thức hợp thức hóa danh phận của một thằng bot dâm đãng. Mày nghĩ sao?

Hắn nói, giọng điệu đầy vẻ thích thú và điên dại. Hoàng giật mình, cậu cố gắng phản kháng.

— Không! Không! Hải... mày... mày đừng làm vậy mà!

Cậu hét lên, giọng nói nghẹn lại. Nhưng Hải không thèm để ý đến lời van nài của Hoàng. Hắn túm chặt lấy tay Hoàng, ánh mắt hắn đầy vẻ chiếm đoạt.

— Mày quên rồi sao? Nhờ ai mà mày cương được? Nhờ ai mà mày lên cơn nứng rồi sung sướng khi bị đụ? Là nhờ tao đấy!

Hắn nói, giọng điệu đầy vẻ đe dọa và ám muội. Hoàng nhắm mắt lại, cảm giác bất lực bao trùm lấy nó. Cậu biết, Hải nói đúng. Mọi khoái cảm mà cậu có được đều là do Hải mang lại.

— Tao... tao thừa nhận... Là... là nhờ mày...

Cậu lí nhí trả lời, giọng nói yếu ớt, đầy sự khuất phục. Hải cười thỏa mãn, hắn siết chặt tay Hoàng.

Lời thừa nhận đầy nhục nhã của Hoàng vang vọng trong căn phòng tắm, như một lời kết án cho số phận của cậu. Hải vẫn giữ chặt tay Hoàng, ánh mắt hắn lấp lánh sự thỏa mãn. Hắn biết, Hoàng đã hoàn toàn bị khuất phục. Không gian ẩm ướt của phòng tắm, với mùi xà phòng và hơi nước phảng phất, càng khiến không khí trở nên ngột ngạt.

Sau khi Hoàng thừa nhận, Hải buông tay cậu ra. Hắn nhìn Hoàng, ánh mắt hắn đầy vẻ ra lệnh.

— Ngoan lắm. Giờ thì, mày phải tự giác chuẩn bị dụng cụ cạo lông. Mày biết chúng ở đâu mà, đúng không?

Hắn nói, giọng điệu trầm thấp. Hoàng cảm thấy một sự tủi nhục tột cùng, nhưng cậu biết mình không thể chống cự. Với đôi chân run rẩy, Hoàng bước đến tủ dưới bồn rửa mặt, lấy ra một bộ dao cạo râu và một tuýp kem cạo lông. Cảm giác lạnh lẽo của lưỡi dao chạm vào tay khiến Hoàng khẽ rùng mình.

— Tốt. Giờ thì, cởi cái đống đồng phục của chủ nhân ra đi.

Hải ra lệnh, giọng điệu không cho phép từ chối. Hoàng cúi gằm mặt xuống, tay run rẩy cởi từng chiếc cúc áo đồng phục của Hải, rồi đến quần dài. Từng lớp quần áo rơi xuống sàn nhà, để lộ thân hình cường tráng của Hải. Sau đó, Hoàng giúp Hải cởi nốt chiếc quần lót.

Khi Hải đã hoàn toàn trần trụi, hắn lại ra lệnh cho Hoàng.

— Nào, Hoàng cưng. Đứng thẳng lên. Dang rộng hai tay, hai chân ra. Cứ như lúc nãy vậy.

Hoàng miễn cưỡng làm theo. Cậu đứng thẳng người, dang rộng hai tay và hai chân, để thân thể mình phơi bày hoàn toàn trước mặt Hải. Lông ở nách, ngực, bụng, hạ bộ và chân của Hoàng vẫn còn khá rậm, đặc trưng của một người đàn ông "chuẩn men". Hải nhìn Hoàng, ánh mắt hắn đầy vẻ thích thú và chế giễu.

— Chà chà... Lông lá rậm rạp thế này, ai mà biết được mày là thằng bot dâm đãng của tao. Giờ thì, chủ nhân sẽ "lột xác" cho mày.

Hắn nói, giọng điệu đầy vẻ ám muội. Hải cầm lấy dao cạo và tuýp kem cạo lông từ tay Hoàng. Hắn bóp một ít kem lên tay, thoa đều lên vùng nách của Hoàng. Cảm giác kem lạnh lẽo chạm vào da thịt khiến Hoàng khẽ rùng mình. Hải bắt đầu cạo. Từng đường dao cạo sắc bén lướt qua, cuốn đi những đám lông đen rậm rạp.

Khi những sợi lông đầu tiên biến mất, Hoàng cảm thấy một sự khó chịu vô cùng. Lòng tự tôn của một "trai thẳng" đang bị bào mòn từng chút một. Nhưng cậu không thể phản kháng. Hải cạo sạch sẽ từng bên nách, rồi chuyển xuống cơ ngực. Hắn thoa kem, rồi nhẹ nhàng cạo đi những sợi lông lưa thưa trên ngực Hoàng. Hoàng cảm thấy da thịt mình trần trụi hơn bao giờ hết.

— Mày thấy không? Mày đang dần trở thành một con chó ngoan hoàn hảo.

Hải nói, giọng điệu đầy vẻ chế giễu. Hắn tiếp tục cạo xuống vùng bụng, nơi có những sợi lông mọc vòng quanh lỗ rún. Từng đường dao đi qua, cảm giác nhột nhột và khó chịu khiến Hoàng khẽ rên lên.

— Ư... ư...

Hải cười khẩy, hắn không ngừng cạo. Sau khi cạo sạch vùng bụng, hắn chuyển xuống hạ bộ. Hắn thoa kem cẩn thận, rồi bắt đầu cạo đi những sợi lông rậm rạp xung quanh dương vật và bìu của Hoàng. Đây là nơi nhạy cảm nhất, và cảm giác dao cạo lướt qua khiến Hoàng run rẩy.

— Aaaaa... Không... không! Hải... mày... mày đừng cạo chỗ đó...

Hoàng lí nhí phản đối, nhưng Hải không thèm để ý. Hắn vẫn tiếp tục cạo một cách tỉ mỉ. Từng sợi lông rụng xuống, như một lời tiễn biệt cho danh phận "trai thẳng" của Hoàng. Cảm giác trần trụi và không có gì che chắn khiến Hoàng cảm thấy vô cùng nhục nhã.

Rồi Hải tiếp tục cạo xuống đôi chân của Hoàng, từng sợi lông trên bắp chân, đùi đều bị cạo sạch. Cuối cùng, hắn chuyển sang cạo bên ngoài lỗ hậu môn. Hắn dùng tay banh nhẹ mông Hoàng, rồi thoa kem và cạo một cách cẩn thận. Cảm giác dao cạo lướt qua vùng da nhạy cảm khiến Hoàng khẽ rùng mình, nhưng cậu không dám phản kháng.

— Xong rồi. Mày thấy không? Sạch sẽ tinh tươm. Đúng chuẩn của một thằng bot dâm đãng.

Hải nói, giọng điệu đầy vẻ thỏa mãn. Hắn đặt dao cạo xuống, rồi mở vòi sen. Nước ấm xả xuống, cuốn trôi đi những sợi lông và bọt kem còn sót lại trên cơ thể Hoàng. Hoàng đứng đó, nhìn xuống thân thể mình. Từng đám lông đã biến mất, thay vào đó là làn da trắng mịn. Cậu đưa tay chạm vào da thịt mình, cảm giác trơn láng, lạnh lẽo.

Rồi Hoàng ngẩng đầu lên, nhìn chính mình trong gương. Phản chiếu trong gương là một thân thể trần trụi, không một sợi lông nào. Khuôn mặt Hoàng trắng bệch, đôi mắt cậu vô hồn. Cái hình ảnh "trai thẳng chuẩn men" mà cậu luôn cố gắng xây dựng giờ đây đã hoàn toàn sụp đổ.

— Mày thấy không, Hoàng cưng? Bây giờ mày đã hoàn toàn là của tao. Mày đã chính thức trở thành thằng bot dâm đãng của chủ nhân.

Hải nói, hắn đứng phía sau Hoàng, vòng tay ôm lấy cậu. Hắn ghé sát môi vào tai Hoàng, giọng nói trầm thấp đầy vẻ chiếm đoạt. Hoàng không nói gì, chỉ biết nhìn chằm chằm vào gương, vào hình ảnh của chính mình đang dần biến mất.

Trong căn phòng tắm ngột ngạt, Hải vẫn đứng bên cạnh Hoàng, vòng tay ôm chặt lấy cậu. Hơi thở hắn nóng hổi phả vào gáy Hoàng, trong khi Hoàng chỉ biết đứng đó, nhìn thân thể trần trụi, không còn một sợi lông nào của mình trong gương. Cảm giác nhục nhã, trống rỗng và cả một chút tê dại bao trùm lấy Hoàng.

Sau một lúc im lặng, Hải khẽ cử động. Hắn buông Hoàng ra, rồi bật vòi sen. Nước ấm từ từ chảy xuống, hơi nước bốc lên, làm mờ đi tấm gương. Hải đưa tay kéo Hoàng lại gần vòi sen.

— Nào, Hoàng cưng. Đến lúc tắm rửa sạch sẽ rồi.

Hắn nói, giọng điệu trầm thấp. Hải lấy xà phòng, tạo bọt, rồi nhẹ nhàng xoa đều lên cơ thể Hoàng. Hắn tỉ mỉ kì cọ từng vùng da, từ vai, ngực, bụng, xuống đến đôi chân. Cảm giác ấm áp của nước và sự dịu dàng của bàn tay Hải khiến Hoàng khẽ rùng mình. Cậu không nói gì, chỉ đứng đó, mặc cho Hải kì cọ.

Khi đến phần hạ bộ, Hải đặc biệt tỉ mỉ. Hắn cúi xuống, dùng tay banh nhẹ mông Hoàng, rồi dùng xà phòng và nước rửa sạch sẽ lỗ hậu của cậu. Cảm giác nước ấm và xà phòng len lỏi vào bên trong khiến Hoàng khẽ rên lên.

— Ư... ư...

Đúng lúc đó, khi Hải đang kì cọ lỗ hậu của Hoàng một cách cẩn thận, hắn bất ngờ đưa dương vật của mình, đã cương cứng trở lại, đút thẳng vào lỗ hậu của Hoàng mà không hề sử dụng bao cao su. Cảm giác nóng bỏng, thô ráp của vật thể lạ bất ngờ xâm nhập khiến Hoàng giật mình, toàn thân cậu cứng đờ.

— Aaaaa... Không! Không! Hải! Mày... mày không được!

Hoàng hét lên, giọng nói nghẹn lại vì sốc và đau đớn. Cậu cố gắng giằng ra, nhưng Hải đã nhanh chóng ghì chặt lấy eo Hoàng, không cho cậu thoát.

— Mày... mày điên rồi! Không... không dùng bao cao su sao? Nguy hiểm lắm! Bệnh tật thì sao?

Hoàng lí nhí biện minh, giọng nói đầy sự hoảng loạn. Cậu cảm nhận rõ ràng con cặc trần trụi của Hải đang cắm sâu bên trong, từng đường gân, từng thớ thịt đều hiện hữu rõ ràng. Cảm giác thô ráp, trực tiếp khiến Hoàng vừa ghê tởm, vừa sợ hãi.

— Xin mày đó Hải! Rút ra đi mà! Tao van mày!

Hoàng nài nỉ, nước mắt lăn dài trên má, hòa lẫn với nước từ vòi sen. Hải cười khẩy, hắn không thèm để ý đến lời van nài của Hoàng. Hắn bắt đầu nhấp nhẹ, rồi dần dần thúc mạnh hơn.

— Nguy hiểm gì chứ? Mày nghĩ tao sẽ làm mày dính bệnh sao? Mày là con chó của tao, tao phải giữ gìn mày chứ. Vả lại... mày thấy không? Cảm giác "chơi trần" nó sướng hơn bao nhiêu lần so với cái thứ cao su vướng víu kia.

Hắn nói, giọng điệu đầy vẻ ngang ngược và mỉa mai. Hải tiếp tục thúc mạnh, từng cú nhấp sâu và dứt khoát. Hoàng rên rỉ, cảm giác khoái cảm quái dị bắt đầu dâng lên, pha lẫn sự ghê tởm và nhục nhã.

— Không! Không đúng! Tao... tao không đồng ý! Cảm giác này... tao không thích!

Hoàng cố gắng phản kháng, nhưng lời nói của cậu yếu ớt, lạc lõng trong tiếng nước chảy và tiếng nhấp của Hải. Hải vẫn không ngừng nhấp đều, đồng thời tay hắn vẫn tỉ mỉ kì cọ tắm rửa cho Hoàng. Hắn xoa xà phòng lên vai, lưng, và thậm chí cả phần chân của Hoàng, như thể đang làm một việc rất bình thường.

— Mày không thích sao? Nhưng cơ thể mày lại phản ứng rất thật đấy, Hoàng cưng. Mày thấy không? Mày đang run lên vì sướng đấy.

Hắn nói, giọng điệu đầy vẻ chế giễu. Hoàng cắn chặt môi, cảm giác nhục nhã dâng lên tột cùng. Cậu biết, Hải nói đúng. Cơ thể cậu đang phản ứng một cách vô thức, không ngừng rên rỉ và uốn éo theo từng nhịp thúc của hắn. Tiếng nước chảy róc rách, tiếng xà phòng tạo bọt, và tiếng da thịt va chạm nhau, tất cả hòa quyện vào một bản giao hưởng dâm đãng trong căn phòng tắm.

Trong làn nước ấm áp của phòng tắm, Hải vẫn không ngừng nhấp đều, đẩy sâu dương vật trần trụi vào lỗ hậu của Hoàng. Tiếng nước chảy róc rách hòa cùng tiếng da thịt va chạm nhau tạo nên một âm thanh dâm đãng, ám ảnh. Hoàng cắn chặt môi, cố gắng kìm nén tiếng rên rỉ, nhưng cơ thể cậu vẫn không ngừng run rẩy theo từng cú thúc của Hải. Cảm giác thô ráp, trực tiếp của con cặc Hải bên trong khiến Hoàng vừa ghê tởm, vừa sợ hãi, nhưng đồng thời một dòng khoái cảm quái dị cũng len lỏi, khiến cậu căm phẫn bản thân.

— Mày... mày là đồ khốn nạn! Tao... tao ghét mày!

Hoàng lí nhí chửi rủa trong cuống họng, giọng nói nghẹn lại vì sự nhục nhã. Hải phì cười, hắn ghé sát tai Hoàng, giọng nói trầm thấp đầy vẻ mỉa mai.

— Ghét sao? Nhưng cơ thể mày lại không nói vậy đâu, Hoàng cưng. Nó đang rên rỉ vì sướng đấy. Mày muốn tao đụ nát cái lỗ dâm đãng của mày ra đúng không?

Hắn nói, rồi thúc mạnh hơn, khiến Hoàng rên lên một tiếng. Bàn tay Hải vẫn không ngừng kì cọ, thoa xà phòng lên vai, lưng và cả phần mông của Hoàng, như thể đang làm một việc rất đỗi bình thường.

Sau một lúc nhấp trong tư thế đứng, Hải bất ngờ dừng lại, dương vật hắn rút ra khỏi lỗ hậu của Hoàng. Cảm giác trống rỗng đột ngột ập đến khiến Hoàng khẽ rùng mình, một sự hụt hẫng khó tả dâng lên. Không để Hoàng kịp định thần, Hải nhanh chóng xoay người Hoàng lại, để lưng cậu dựa vào bức tường gạch lạnh lẽo của phòng tắm.

— Nào, Hoàng cưng. Thay đổi tư thế một chút nhé. Mày sẽ thích tư thế này hơn đấy.

Hắn nói, giọng điệu đầy vẻ thích thú. Hải nâng bổng Hoàng lên, hai tay hắn siết chặt lấy vòng eo thon gọn của Hoàng. Hai chân Hoàng không chạm đất, cơ thể cậu lơ lửng trong không trung, hoàn toàn nằm trong vòng kiểm soát của Hải.

— Aaaaa... Không! Hải! Thả... thả tao xuống!

Hoàng hét lên, giọng nói đầy sự hoảng loạn. Cậu cố gắng giằng ra, hai chân đạp loạn xạ trong không khí, nhưng Hải đã ghì chặt lấy cậu. Dương vật Hải, vẫn cương cứng và trần trụi, từ từ tìm đến lỗ hậu Hoàng.

— Đừng lo, Hoàng cưng. Chủ nhân sẽ nhẹ nhàng thôi.

Hắn nói, rồi đưa dương vật của mình, đã được bôi trơn bởi nước và xà phòng, đút thẳng vào lỗ hậu của Hoàng. Cảm giác bị treo lơ lửng, cùng với sự xâm nhập mạnh mẽ từ phía sau, khiến Hoàng rên lên một tiếng đau đớn và cả khoái cảm.

— Aaaaa... ư... ư...

Hải bắt đầu nhấp đều, những cú thúc trong tư thế này trở nên mạnh mẽ và sâu hơn bao giờ hết. Cơ thể Hoàng bị ép chặt vào bức tường lạnh lẽo, từng cú thúc đều khiến cậu rung lên bần bật. Cảm giác trần trụi, không có điểm tựa, cùng với sự kiểm soát hoàn toàn của Hải, khiến Hoàng vừa nhục nhã tột cùng, vừa cảm thấy một sự khoái cảm quái dị dâng trào.

— Mày... mày là đồ cầm thú! Thả tao ra!
Hoàng lí nhí chửi rủa trong cuống họng, nước mắt lăn dài trên má, hòa lẫn với nước từ vòi sen. Hải không nói gì, hắn cúi xuống, hôn lên cổ Hoàng, rồi trượt xuống xương quai xanh. Môi hắn mút nhẹ, rồi cắn nhẹ, để lại những dấu đỏ ửng trên làn da trắng nõn của Hoàng.

— Ngọt ngào lắm, Hoàng cưng. Mày đúng là món quà tuyệt vời nhất của chủ nhân.

Hắn nói, giọng điệu trầm thấp đầy vẻ thỏa mãn. Hải vẫn không ngừng nhấp đều, đồng thời tay hắn vẫn kì cọ tắm rửa cho Hoàng. Hắn xoa xà phòng lên ngực, lên bụng Hoàng, rồi lại trượt xuống đùi. Cảm giác xà phòng trơn tuột, cùng với những cú thúc mạnh mẽ, khiến Hoàng vừa rên rỉ, vừa cảm thấy toàn thân rã rời.

Mỗi cú thúc của Hải đều như muốn đóng đinh Hoàng vào bức tường. Tiếng da thịt va chạm nhau vang lên đều đặn, hòa lẫn với tiếng nước chảy róc rách và tiếng rên rỉ của Hoàng. Hơi thở cả hai trở nên dồn dập, nặng nhọc. Khoái cảm đang dần lên đến đỉnh điểm, nhưng Hoàng chỉ cảm thấy một sự tuyệt vọng bao trùm lấy cậu. Cậu biết, mình đã hoàn toàn bị biến thành món đồ chơi trong tay Hải.

Trong phòng tắm ẩm ướt, Hải vẫn giữ chặt Hoàng trong tư thế lơ lửng, lưng cậu áp sát vào tường. Từng cú thúc của hắn ngày càng mạnh và sâu, khiến Hoàng rên rỉ không ngừng. Tiếng nước chảy từ vòi sen hòa cùng tiếng da thịt va chạm nhau, tạo nên một âm thanh dâm đãng đến ám ảnh. Hoàng đã gần như mất hết ý thức, chỉ biết bám víu vào vai Hải, cơ thể cậu run rẩy theo từng nhịp đâm.

Khi khoái cảm dâng trào đến đỉnh điểm, Hải đột ngột ngừng nhấp. Con cặc trần trụi của hắn vẫn cắm sâu bên trong, nhưng không còn chuyển động nữa. Hoàng giật mình, cảm giác hụt hẫng và trống rỗng ập đến, khiến cậu rên lên một tiếng yếu ớt.

— Ư... ư... Hải... sao... sao mày lại ngừng?

Hoàng lí nhí hỏi, giọng nói nghẹn ngào. Hải không nói gì, hắn vẫn ôm chặt lấy Hoàng, ghé sát môi vào tai cậu, hơi thở hắn nóng hổi phả vào vành tai mẫn cảm.

Sau một thoáng im lặng, Hải từ từ rút dương vật ra khỏi lỗ hậu của Hoàng. Cảm giác trống rỗng đột ngột khiến Hoàng khẽ rùng mình, cậu gần như gục xuống.

Hải không để Hoàng ngã, hắn nhẹ nhàng hạ Hoàng xuống, để cậu đứng thẳng trên sàn phòng tắm. Đôi chân Hoàng vẫn còn run rẩy, cơ thể cậu không còn chút sức lực nào. Cậu đứng đó, trần trụi, trước mặt Hải, ánh mắt hoang mang và đầy vẻ trách móc.

— Sao... sao mày lại ngừng? Mày... mày chưa ra mà...

Hoàng lí nhí hỏi, giọng nói đầy sự hụt hẫng và khó hiểu. Hải nhìn Hoàng, ánh mắt hắn đầy vẻ chế giễu và đắc ý. Hắn nhếch mép cười, giọng điệu hắn trầm thấp đầy vẻ mỉa mai.

— Mày quên rồi sao, Hoàng cưng? Vừa nãy mày còn phản đối dữ dội lắm mà? Mày nói mày ghét tao, mày không thích cảm giác này, mày muốn tao thả mày ra mà.

Hắn nói, rồi vòng tay ôm lấy eo Hoàng, kéo cậu lại gần. Hoàng giật mình, cậu nhớ lại những lời mình đã nói. Một cảm giác hối hận dâng lên tột cùng. Cậu không ngờ Hải lại dùng chính những lời đó để trêu chọc mình. Hoàng cúi gằm mặt xuống, không dám nhìn thẳng vào Hải. Cậu biết, mình đã sai.

— Tao... tao xin lỗi... Hải... Tao... tao không có ý đó... Tao... tao chỉ là...

Hoàng lí nhí biện minh, giọng nói run rẩy. Cậu ngẩng đầu lên, ánh mắt ngấn lệ nhìn Hải, giọng nói đầy sự năn nỉ.

— Xin mày đó Hải... Đừng... đừng như vậy mà... Tao hứa... tao sẽ không tỏ thái độ nữa... Tao sẽ ngoan ngoãn nghe lời mày... Xin mày đó... cho tao... cho tao được thỏa mãn đi mà...

Hoàng nói, giọng nói đầy sự tuyệt vọng. Cậu biết, mình đã hoàn toàn bị khuất phục. Cậu chỉ muốn được giải thoát khỏi cảm giác bức bối, khó chịu này. Hải nhìn Hoàng, ánh mắt hắn vẫn giữ vẻ lạnh lùng và không chút dao động. Hắn cười khẩy, hắn đưa tay vuốt nhẹ má Hoàng.

— Hứa sao? Mày nghĩ mày có quyền hứa hẹn với tao sao, Hoàng cưng?

Hắn nói, giọng điệu đầy vẻ phủ nhận. Hải rút tay về, ánh mắt hắn trở nên sắc lạnh hơn.

— Không. Tao không đồng ý. Mày phải học cách kiểm soát bản thân. Và mày phải học cách chấp nhận sự kiểm soát của chủ nhân. Mày không được đòi hỏi bất cứ điều gì.

Hắn nói, giọng điệu dứt khoát, không cho phép bất kỳ sự tranh cãi nào. Hoàng cảm thấy một sự tuyệt vọng bao trùm lấy nó. Cậu biết, Hải sẽ không bao giờ buông tha cho mình.

Trong căn phòng tắm ướt át, Hải vẫn đứng đó, nhìn Hoàng với ánh mắt lạnh lùng, không chút dao động. Lời từ chối dứt khoát của hắn như một nhát dao đâm vào trái tim Hoàng, khiến cậu cảm thấy tuyệt vọng. Hoàng đứng đó, trần trụi và run rẩy, cơ thể cậu vẫn còn đang rạo rực sau những cú thúc dang dở của Hải. Cảm giác bức bối, khó chịu dâng lên, khiến Hoàng không thể chịu nổi.

Hoàng ngẩng đầu lên, ánh mắt ngấn lệ nhìn Hải, giọng nói cậu đầy sự nài nỉ.

— Xin mày đó, Hải... Làm ơn đi mà... Tao... tao thật sự rất khó chịu...

— Tao biết mà, Hoàng cưng. Tao biết mày đang lên cơn thèm khát lắm đấy. Nhưng mày phải học cách kiểm soát bản thân.

— Nhưng... nhưng tao không thể... Tao... tao chỉ muốn mày đụ tao thôi... Làm ơn đi mà Hải...

— Mày nghĩ mày có quyền đòi hỏi sao? Mày là con chó của tao, và chó thì phải nghe lời chủ nhân.

— Tao hứa... tao sẽ ngoan... tao sẽ không bao giờ phản kháng nữa... Xin mày đó mà Hải...

— Tao nói không là không. Mày phải học cách chấp nhận sự kiểm soát của chủ nhân.

Hải nói, giọng điệu hắn lạnh lùng và dứt khoát, không cho phép bất kỳ sự tranh cãi nào. Hắn không thèm để ý đến lời van nài của Hoàng. Hải tắt vòi sen, rồi với lấy chiếc khăn tắm treo trên giá. Hắn đưa chiếc khăn cho Hoàng.

— Nào, lau khô cho chủ nhân đi.

Hoàng không nói gì, cậu miễn cưỡng cầm lấy chiếc khăn. Với đôi tay run rẩy, Hoàng từ từ lau khô cơ thể Hải. Cậu tỉ mỉ lau từng vùng da, từ vai, ngực, bụng, xuống đến hạ bộ và đôi chân. Cảm giác da thịt Hải ấm nóng, rắn chắc dưới tay Hoàng khiến cậu khẽ rùng mình. Hải đứng đó, ánh mắt hắn đầy vẻ thích thú, thưởng thức sự phục vụ của Hoàng.

Khi đã lau khô cho Hải xong, Hoàng buông khăn xuống. Hải cầm lấy chiếc khăn, hắn vòng tay ôm lấy Hoàng, kéo cậu lại gần. Hắn bắt đầu lau khô cơ thể Hoàng. Hải tỉ mỉ lau từng vùng da, từ mái tóc ướt sũng, xuống đến vai, ngực, bụng, và đặc biệt là vùng hạ bộ và lỗ hậu của Hoàng.

Cảm giác bàn tay Hải vuốt ve cơ thể mình, cùng với hơi ấm từ khăn tắm, khiến Hoàng vừa cảm thấy nhục nhã, vừa cảm thấy một sự ấm áp khó tả.

— Thấy không? Mày là con chó ngoan. Chủ nhân sẽ luôn chăm sóc mày thật tốt.

— Vâng... chủ nhân... Tao... tao cảm ơn chủ nhân...

— Mày không cần cảm ơn. Mày chỉ cần nghe lời là được rồi.

— Nhưng... chủ nhân... liệu... liệu chủ nhân có thể...

— Có thể gì? Mày muốn được chủ nhân đụ nữa sao?

— Vâng... chủ nhân... tao... tao muốn lắm...

— Vậy thì lát nữa, chủ nhân sẽ cho mày một bữa no say. Nhưng không phải ở đây.

Hải nói, giọng điệu hắn đầy vẻ ám muội. Hoàng giật mình, ánh mắt hoang mang nhìn Hải.

— Không phải ở đây... vậy... vậy là ở đâu ạ?

Hải cười khẩy, hắn ghé sát tai Hoàng, giọng nói trầm thấp đầy vẻ thích thú.

— Ở nhà bếp. Mày nghĩ sao? Làm tình trong bếp, với mùi thức ăn, với những con dao sắc bén... Chẳng phải rất thú vị sao?

— Dạ... chủ nhân... tao... tao rất mong chờ...

— Tốt. Giờ thì, mày phải mặc "áo tắm" giúp chủ nhân.

— Vâng... chủ nhân...

Hoàng lí nhí đáp lại, cố gắng giữ vẻ mặt bình thản. Hải buông Hoàng ra, hắn bước đến gần chiếc áo choàng tắm trắng tinh treo trên móc. Hắn cầm lấy chiếc áo, đưa cho Hoàng. Hoàng không nói gì, cậu nhận lấy chiếc áo từ tay Hải. Với đôi tay run rẩy, Hoàng từ từ mặc chiếc áo tắm cho Hải. Từng động tác của cậu đều rất cẩn thận, tỉ mỉ. Cảm giác vải mềm mại chạm vào da thịt Hải, cùng với hơi ấm từ cơ thể hắn, khiến Hoàng khẽ rùng mình.

Khi đã mặc áo tắm cho Hải xong, Hoàng vẫn đứng đó, trần trụi. Hải nhìn Hoàng, ánh mắt hắn đầy vẻ thích thú.

— Nào, Hoàng cưng. Đến lúc mày phải trở về đúng vị trí của mình rồi.

— Vâng... chủ nhân...

Hoàng lí nhí đáp lại, rồi từ từ quỳ gối xuống sàn phòng tắm. Cậu không nói gì, chỉ cúi gằm mặt xuống. Hải không chờ đợi, hắn leo lên lưng Hoàng, ngồi hẳn lên đó, hai chân hắn kẹp chặt lấy hông Hoàng. Trọng lượng của Hải đè nặng lên lưng Hoàng, khiến cậu thở dốc.

— Nào, bò đi, con chó ngoan. Bò ra khỏi đây.

Hắn ra lệnh. Hoàng cảm thấy một sự nhục nhã tột cùng, nhưng cậu không còn lựa chọn nào khác. Với đôi mắt ngấn lệ, Hoàng từ từ cúi đầu xuống, hai tay chống xuống sàn nhà, bắt đầu bò ra khỏi phòng tắm. Tiếng lạch cạch của đầu gối Hoàng trên sàn nhà vang lên đều đặn. Hải ngồi trên lưng Hoàng, thỉnh thoảng lại vỗ nhẹ vào mông cậu, như một người chủ đang điều khiển con vật cưng của mình.

Cả hai từ từ bò ra khỏi phòng tắm, tiến về phía phòng khách. Hoàng bò đi, cảm giác nhục nhã và tủi hổ bao trùm lấy cậu. Cậu biết, một cuộc tra tấn mới đang chờ đợi mình trong căn bếp.

Trong khi Hoàng bò ra khỏi phòng tắm, tiếng đầu gối cọ sát trên sàn nhà vang lên đều đặn trong không gian yên tĩnh của căn nhà. Lưng cậu oằn xuống dưới sức nặng của Hải, người đang ngồi chễm chệ trên lưng cậu, hai chân kẹp chặt bên hông. Hơi thở của Hoàng trở nên dồn dập, mỗi nhịp thở đều mang theo vị đắng của sự nhục nhã. Cậu cảm nhận rõ ràng từng cú thúc nhẹ của Hải vào mông, như một lời nhắc nhở về vị trí thấp kém của mình.

Từ phòng tắm, Hoàng từ từ bò qua hành lang, tiến vào phòng khách. Căn phòng khách rộng rãi, với bộ ghế sofa bọc da sang trọng và chiếc tivi màn hình lớn, giờ đây dường như trở thành một sân khấu cho sự sỉ nhục của Hoàng. Ánh sáng tự nhiên từ cửa sổ hắt vào, chiếu rõ từng chi tiết trên cơ thể trần trụi, không lông của cậu. Hải vẫn ngồi trên lưng Hoàng, thỉnh thoảng hắn lại đưa tay vuốt nhẹ mái tóc ướt sũng của Hoàng, như một hành động âu yếm đầy chế giễu.

— Nào, Hoàng cưng. Nhanh lên chút nào. Chủ nhân đang đói rồi đấy.

Hải nói, giọng điệu hắn trầm thấp, đầy vẻ thúc giục. Hoàng cố gắng hết sức, dồn lực vào cánh tay và đầu gối, bò nhanh hơn. Tiếng thở dốc của cậu hòa cùng tiếng cọ sát của da thịt. Cảm giác nhục nhã dâng lên tột cùng khi Hoàng biết rằng, bất kỳ ai bước vào nhà lúc này cũng có thể chứng kiến cảnh tượng này.

Cuối cùng, Hoàng cũng bò đến được cửa nhà bếp. Mùi thức ăn thoang thoảng từ trong bếp bay ra, xen lẫn với mùi xà phòng còn vương trên cơ thể Hoàng. Căn bếp sáng sủa, với tủ lạnh lớn, bếp ga hiện đại và bộ bàn ăn bằng gỗ sồi, giờ đây trở thành điểm đến cho màn tra tấn tiếp theo của Hải. Hoàng không nói gì, cậu tiếp tục bò vào trong, tiến thẳng đến giữa căn bếp.

Khi đã ở giữa căn bếp, Hải nhẹ nhàng trượt xuống khỏi lưng Hoàng. Hoàng cảm thấy một sự nhẹ nhõm thoáng qua, nhưng nhanh chóng bị thay thế bằng nỗi lo sợ. Hải đứng đó, hắn nhìn Hoàng đang quỳ dưới chân mình, ánh mắt hắn đầy vẻ thích thú và chiếm đoạt. Hắn đưa tay, khẽ vuốt ve mái tóc ướt sũng của Hoàng.
— Ngoan lắm, Hoàng cưng. Mày đúng là con chó ngoan của chủ nhân.

Hắn nói, giọng điệu trầm ấm, nhưng lại ẩn chứa sự nguy hiểm. Hoàng ngẩng đầu lên, ánh mắt cậu ngấn lệ nhìn Hải. Cậu biết, màn kịch này vẫn chưa kết thúc.

Trong căn bếp sáng sủa, ánh sáng chiều tạt qua khung cửa sổ, chiếu rọi lên sàn gạch men lạnh lẽo. Hoàng vẫn quỳ dưới chân Hải, cơ thể trần trụi, run rẩy. Hơi thở cậu dồn dập, mang theo nỗi sợ hãi và sự tủi nhục tột cùng. Hải đứng đó, hắn nhìn Hoàng với ánh mắt đầy vẻ chiếm đoạt và thích thú, như một kẻ đi săn đã dồn con mồi vào ngõ cụt.

Hải không nói gì thêm, hắn bước đến bàn ăn. Tiếng dao dĩa lạch cạch khi hắn dọn dẹp mọi thứ sang một bên, tạo ra một không gian trống trải trên mặt bàn gỗ sồi. Hoàng ngẩng đầu nhìn, trái tim cậu đập thình thịch. Cậu biết, đây sẽ là "chiến trường" tiếp theo của mình.

— Nào, Hoàng cưng. Lên bàn đi.

Hải ra lệnh, giọng điệu trầm thấp, không cho phép phản kháng. Hoàng cảm thấy một sự ghê tởm dâng lên, nhưng cậu không còn lựa chọn nào khác. Với đôi chân run rẩy, Hoàng từ từ đứng dậy, rồi trèo lên bàn ăn. Cảm giác lạnh lẽo của mặt gỗ chạm vào da thịt khiến cậu khẽ rùng mình. Hoàng nằm ngửa ra, thân thể trần trụi phơi bày hoàn toàn.

Hải đứng đó, hắn nhìn Hoàng với ánh mắt đầy vẻ thích thú và mỉa mai. Hắn đi vòng quanh bàn, đánh giá thân thể Hoàng từ mọi góc độ.

— Chà chà... Thân hình bốn múi cường tráng của mày nằm trên bàn ăn thế này... Đúng là một cảnh tượng thú vị. Ai mà biết được, "nam vương" của trường lại có ngày nằm đây, trần truồng và sẵn sàng bị đụ.

— Mày... mày là đồ khốn nạn!

— Ngon lắm, Hoàng cưng. Cứ chửi đi. Càng chửi, tao càng sướng.

— Tao ghét mày! Tao ghét tất cả những gì mày làm với tao!

— Ghét sao? Nhưng tao biết, sâu thẳm bên trong, mày đang thèm khát lắm đấy.

Hải nói, giọng điệu đầy vẻ chế giễu. Hắn cúi xuống, bắt đầu hôn lên cơ thể Hoàng. Môi hắn lướt nhẹ từ vầng trán ướt đẫm mồ hôi của Hoàng, xuống sống mũi, rồi dừng lại ở đôi môi đang run rẩy. Hải mút nhẹ, rồi cắn nhẹ, khiến Hoàng khẽ rên lên. Hắn tiếp tục hôn xuống cổ, xương quai xanh, rồi đến cơ ngực săn chắc của Hoàng. Từng nụ hôn nhẹ nhàng, đầy sự chiếm hữu.

Hải tiếp tục trượt xuống, môi hắn lướt qua vùng bụng phẳng lì, xuống đến hạ bộ của Hoàng. Dương vật Hoàng vẫn còn mềm oặt, nằm im lìm giữa hai đùi. Hải cúi xuống, ngậm lấy dương vật Hoàng vào miệng, bắt đầu bú liếm. Cảm giác ấm nóng, ẩm ướt bao trùm lấy vật của Hoàng. Hoàng khẽ rên lên, cơ thể cậu co giật nhẹ. Dưới sự kích thích của Hải, dương vật Hoàng từ từ cương cứng, ngóc đầu dậy, đầy kiêu hãnh.

— Ư... ư... Hải...

— Mày thấy không? Thằng nhỏ của mày cũng đang thèm khát lắm đấy.

— Dừng lại... dừng lại đi mà...

— Dừng sao? Mày nghĩ tao sẽ bỏ qua một bữa ăn ngon thế này sao?

— Làm ơn đi mà...

Khi dương vật Hoàng đã hoàn toàn cương cứng, Hải nhả ra. Hắn nhìn ngắm vật của Hoàng, ánh mắt hắn đầy vẻ thích thú. Hắn đưa tay vuốt ve thân dương vật, rồi trượt xuống, banh nhẹ mông Hoàng, lộ ra lỗ hậu môn vẫn còn đỏ tấy. Hải cúi xuống, thản nhiên liếm nhẹ lỗ hậu Hoàng. Cảm giác ẩm ướt, lạnh lẽo bất ngờ chạm vào vùng nhạy cảm khiến Hoàng giật mình, cố gắng khép chặt chân lại.

— Không! Không! Hải... đừng mà...

— Mày định giấu gì tao sao, Hoàng cưng? Cái lỗ dâm đãng này, nó là của tao mà.

— Tao... tao không muốn...

— Muốn hay không, mày không có quyền quyết định.

— Xin mày đó...

Hoàng lí nhí phản đối, nhưng Hải đã nhanh chóng giữ chặt lấy hông Hoàng, không cho cậu nhúc nhích. Hắn vẫn tiếp tục liếm láp, khiến Hoàng khẽ rên lên vì khoái cảm pha lẫn sự nhục nhã.

— Nào, Hoàng cưng. Đứng dậy đi. Tự mình làm sạch cho chủ nhân.

Sau một hồi liếm láp thì Hải ra lệnh. Hoàng miễn cưỡng ngồi dậy. Cậu nhìn Hải, rồi nhìn xuống chiếc áo choàng tắm mà Hải đang mặc. Với đôi tay run rẩy, Hoàng từ từ cởi chiếc áo choàng tắm của Hải ra, để lộ thân hình cường tráng của hắn.

Sau đó, Hoàng quỳ xuống dưới đất, đối mặt với hạ bộ của Hải. Cậu không nói gì, chỉ cúi đầu xuống, ngậm lấy dương vật cương cứng của Hải vào miệng, bắt đầu bú liếm. Cảm giác quen thuộc, ấm nóng bao trùm lấy khoang miệng.

Khi Hải đã hài lòng, hắn khẽ đẩy đầu Hoàng ra. Hoàng đứng dậy, rồi lại nằm ngửa ra bàn ăn. Hải không nói gì, hắn đứng giữa hai chân Hoàng. Hắn nhìn dương vật Hoàng đang cương cứng, rồi lại nhìn lỗ hậu đã được chuẩn bị sẵn sàng.

Trên mặt bàn ăn lạnh lẽo, Hoàng nằm ngửa, trần truồng và phơi bày hoàn toàn. Hơi thở cậu vẫn còn dồn dập sau màn bú cặc dạo đầu. Hải cúi xuống, hôn lên môi Hoàng, một nụ hôn sâu, nồng nàn. Lưỡi hắn lướt nhẹ, mút mát từng ngóc ngách khoang miệng Hoàng, như đang nếm trải hương vị của sự thuần phục. Hoàng nhắm mắt lại, cảm giác nhục nhã dâng lên, nhưng đồng thời, cơ thể cậu lại phản ứng một cách vô thức, đáp lại nụ hôn của Hải.

— Mày... mày là đồ khốn nạn...

Hoàng lí nhí chửi rủa trong hơi thở gấp gáp. Hải phì cười, hắn buông môi Hoàng ra, nhưng vẫn giữ khoảng cách rất gần, ánh mắt hắn lấp lánh sự thích thú.

— Khốn nạn sao? Nhưng tao biết, mày đang rất thích mà, Hoàng cưng.

— Không... không có...

— Có mà. Ngay bây giờ, mày có chấp nhận chơi trần với tao không?

Hải hỏi, giọng điệu hắn trầm thấp, đầy vẻ thăm dò. Hoàng giật mình, ánh mắt cậu thoáng vẻ lưỡng lự. Cậu nhớ lại cảm giác nóng bỏng, thô ráp của con cặc Hải cắm sâu bên trong mình lúc nãy trong phòng tắm, cái cảm giác khoái cảm tột đỉnh mà không có bao cao su che chắn. Dù ghê tởm, nhưng cậu không thể phủ nhận sự sung sướng mà nó mang lại.

— Tao... tao...

— Sao? Mày sợ sao? Hay mày vẫn còn muốn giả vờ làm "trai thẳng" chuẩn men?

— Không... không phải...

— Vậy thì nói đi. Mày có muốn tao chơi trần với mày không?

Hải thúc ép, ánh mắt hắn đầy vẻ đe dọa. Hoàng cảm thấy một sự bất lực bao trùm lấy nó. Cậu biết, mình không thể từ chối. Dù lý trí phản đối, nhưng cơ thể cậu lại khao khát được giải tỏa.

— Tao... tao... đồng ý...

Hoàng lí nhí thừa nhận, giọng nói yếu ớt, đầy sự khuất phục. Nước mắt lăn dài trên thái dương, thấm vào mái tóc ướt sũng. Hải cười thỏa mãn, hắn không nói gì nữa. Hắn đưa dương vật của mình, đã cương cứng và trần trụi, từ từ tìm đến lỗ hậu của Hoàng. Cảm giác nóng bỏng, thô ráp của con cặc Hải bất ngờ xâm nhập khiến Hoàng khẽ rùng mình.

Cảm giác căng tức, rồi được lấp đầy, khiến Hoàng rên lên một tiếng. Hải bắt đầu nhấp nhẹ nhàng, từ tốn, từng cú thúc đều thăm dò, như muốn tận hưởng trọn vẹn từng khoảnh khắc. Tiếng da thịt va chạm nhau vang lên đều đặn, hòa lẫn với tiếng rên rỉ nhẹ nhàng của Hoàng. Cả hai bắt đầu màn giao hoan trên bàn ăn, trong tư thế truyền thống, với sự trần trụi và bản năng được phơi bày hoàn toàn.

Trên chiếc bàn ăn lạnh lẽo, Hải vẫn nhấp nhẹ nhàng, từng cú thúc chậm rãi, đầy sự thăm dò, khiến Hoàng khẽ rên lên. Ánh sáng chiều tà hắt qua khung cửa sổ, tô điểm cho cảnh tượng dâm đãng giữa căn bếp. Mùi thức ăn còn vương vấn trong không khí, hòa quyện với mùi cơ thể và dịch nhờn, tạo nên một sự kích thích kỳ lạ. Hoàng nằm đó, cơ thể cậu uốn éo theo từng nhịp thúc của Hải, cảm giác khoái cảm đang dần trỗi dậy, lấn át sự nhục nhã.

— Mày... mày thấy không, Hoàng cưng? Mày đang thích lắm đấy.

— Ư... ư... Chủ nhân... nhẹ chút...

— Nhẹ sao? Tao tưởng mày muốn mạnh hơn chứ.

— Aaa... Chủ nhân... sâu nữa đi...

Hải nói, giọng điệu hắn đầy vẻ chế giễu nhưng vẫn không ngừng thúc sâu hơn. Hắn nhìn Hoàng, ánh mắt hắn lấp lánh sự thích thú khi nhìn cậu rên rỉ dưới thân mình.

Khi khoái cảm bắt đầu dâng trào, Hải bất ngờ dừng lại, dương vật hắn từ từ rút ra khỏi lỗ hậu của Hoàng. Cảm giác trống rỗng đột ngột ập đến khiến Hoàng khẽ rùng mình, một tiếng rên hụt hẫng thoát ra từ cổ họng. Hải không nói gì, hắn cúi xuống, ôm lấy Hoàng. Hoàng theo phản xạ vòng tay ôm lấy cổ Hải, hai chân cậu siết chặt lấy hông hắn.

— Nào, Hoàng cưng. Đến lúc thay đổi tư thế rồi.

— Vâng... chủ nhân...

— Mày thích tư thế này không?

— Ư... ư... thích... chủ nhân...

— Thích thì phải ngoan nhé.

Hải nói, giọng điệu hắn trầm thấp đầy vẻ ra lệnh. Hắn bế bổng Hoàng lên, dương vật hắn vẫn cương cứng, tìm lại lỗ hậu của Hoàng và đút thẳng vào. Những cú thúc trong tư thế ôm bế vừa đụ trở nên mạnh mẽ, dứt khoát hơn bao giờ hết. Cơ thể Hoàng được nâng đỡ hoàn toàn, cảm giác tự do nhưng đồng thời cũng đầy nhục nhã khi bị Hải bế bổng như một món đồ chơi.

Sau một lúc nhấp trong tư thế ôm bế, Hải lại rút dương vật ra. Cảm giác trống rỗng lại ập đến, nhưng Hoàng đã không còn phản ứng mạnh mẽ như trước. Hải nhẹ nhàng hạ Hoàng xuống sàn nhà, để cậu đứng thẳng người, lưng Hoàng dựa vào thành bàn ăn.

— Nào, Hoàng cưng. Đã đến lúc mày thể hiện bản năng của một con chó ngoan rồi.

— Vâng... chủ nhân...

— Cúi xuống đi. Chổng mông lên. Lấy bàn làm điểm tựa.

— Chủ nhân muốn gì?

— Mày sẽ biết ngay thôi.

Hoàng miễn cưỡng làm theo lời Hải. Cậu cúi người xuống, hai tay chống lên mặt bàn ăn, chổng mông về phía sau, để lộ lỗ hậu môn đã được bôi trơn và dãn nở. Hải đứng phía sau, ánh mắt hắn đầy vẻ thích thú. Hắn không nói gì, hắn đưa dương vật của mình, vẫn cương cứng và trần trụi, từ từ đút vào lỗ hậu của Hoàng. Cảm giác bị đâm xuyên từ phía sau, cùng với sự trống rỗng và đau đớn, khiến Hoàng khẽ rên lên.

— Aaaaa... Ư... ư...

Hải bắt đầu nhấp đều, những cú thúc mạnh mẽ, dứt khoát. Tiếng da thịt va chạm nhau vang lên đều đặn, hòa lẫn với tiếng rên rỉ dâm đãng của Hoàng. Hoàng cắn chặt môi, cố gắng kìm nén tiếng nấc, nhưng cơ thể cậu vẫn không ngừng nhún nhảy theo từng nhịp thúc của Hải.

— Thích không, Hoàng cưng?

— Ư... ư... thích... chủ nhân...

— Nói lớn lên!

— Vâng... thích lắm... chủ nhân...

— Mày đúng là con chó dâm đãng của tao.

Hải nói, giọng điệu hắn đầy vẻ thỏa mãn. Hắn đẩy mạnh hơn, khiến Hoàng rên lên một tiếng. Tiếng nhấp của Hải ngày càng nhanh và mạnh, khiến Hoàng cảm thấy khoái cảm đang dâng trào mạnh mẽ.

Khi khoái cảm đã đạt đến đỉnh điểm, Hải đột ngột rút dương vật ra khỏi lỗ hậu của Hoàng. Cảm giác trống rỗng đột ngột khiến Hoàng khẽ rên lên vì hụt hẫng. Hải không chờ đợi, hắn lật Hoàng nằm ngửa ra bàn ăn, rồi hắn nhanh chóng nằm lên trên, đưa dương vật của mình, đã được bôi trơn bởi dịch nhờn, trở lại lỗ hậu của Hoàng trong tư thế truyền thống.

— Nào, Hoàng cưng. Đến lúc kết thúc rồi.

— Vâng... chủ nhân...

— Mày biết tao muốn gì không?

— Chủ nhân muốn... muốn xuất tinh...

— Đúng vậy. Và tao muốn bắn vào lỗ hậu của mày. Để hợp thức hóa danh phận "bot dâm" của mày.

— Không! Không! Hải! Mày... mày đừng làm vậy mà!

Hoàng hét lên, giọng nói đầy sự hoảng loạn. Cậu cố gắng giằng ra, nhưng Hải đã ghì chặt lấy cậu.

— Mày... mày không được! Nguy hiểm lắm! Bệnh tật thì sao? Lỡ có chuyện gì thì sao?

— Mày nghĩ mày có quyền lựa chọn sao? Mày là con chó của tao. Và chó thì phải nghe lời chủ nhân.

— Xin mày đó Hải! Tao van mày! Đừng làm vậy mà!

— Mày không còn trinh nguyên gì nữa rồi. Mày nghĩ mày còn "trong trắng" sao?

Hải nói, giọng điệu hắn đầy vẻ mỉa mai và chế giễu. Hắn tiếp tục nhấp mạnh, dồn dập hơn, từng cú thúc sâu và nhanh hơn bao giờ hết.

— Mày nhớ không? Tối hôm qua, ở tiệm thú cưng, tao đã đụ nát cái lỗ dâm đãng của mày như thế nào? Mày đã rên rỉ cầu xin tao bắn vào bên trong mà.

— Không... không đúng!

— Sáng nay, ở trên giường nhà mày, trước khi đi học, mày cũng đã lên cơn nứng và sung sướng khi tao đụ mà.

— Không!

— Rồi ở nhà nghỉ buổi trưa nay, mày cũng đã tự rên rỉ, tự nhục mạ bản thân để được tao đụ.

— Tao... tao không có...

— Và cả trong nhà vệ sinh trường, giờ ra chơi buổi chiều nay, mày cũng đã cầu xin tao đụ mày khi dùng bao cao su đó!

— Mày... mày nói dối!

Hải vẫn không ngừng nhấp đều, hắn ghì chặt lấy Hoàng, không cho cậu thoát. Hoàng chỉ biết cắn chặt môi, nước mắt lăn dài trên má, hòa lẫn với mồ hôi. Cậu cố gắng phủ nhận, biện minh, nhưng lời nói của cậu yếu ớt, lạc lõng trong tiếng nhấp mạnh mẽ của Hải. Khoái cảm đang dâng trào, nhưng Hoàng chỉ cảm thấy một sự tuyệt vọng bao trùm lấy cậu.

Trên bàn ăn lạnh lẽo, Hải vẫn nhấp mạnh, dồn dập, dương vật trần trụi của hắn đâm sâu vào lỗ hậu của Hoàng. Mỗi cú thúc đều như muốn xuyên thủng cơ thể Hoàng, khiến cậu rên rỉ không ngừng. Ánh mắt Hải đầy vẻ chiếm đoạt và thỏa mãn khi hắn nhìn Hoàng đang oằn mình dưới thân hắn, cố gắng phản kháng một cách vô vọng. Tiếng da thịt va chạm nhau càng lúc càng nhanh và mạnh, hòa cùng tiếng thở dốc nặng nhọc của cả hai.

— Mày thấy không, Hoàng cưng? Mày không thể chối bỏ bản chất thật của mày được đâu. Mày là của tao!

— Không! Không! Tao ghét mày! Tao ghét tất cả những gì mày làm với tao!

— Ghét sao? Nhưng cơ thể mày lại nói khác đấy. Nó đang run lên vì sướng, vì được chủ nhân đụ nát ra.

— Đừng nói nữa! Đừng nói nữa!

Hoàng hét lên trong tuyệt vọng, nước mắt hòa lẫn mồ hôi chảy dài trên khuôn mặt. Cậu cảm thấy toàn thân rã rời, một sự tê dại lan tỏa khắp cơ thể. Khoái cảm dâm đãng đang dần lên đến đỉnh điểm, nhưng Hoàng chỉ cảm thấy một sự ghê tởm bản thân mình. Hắn không muốn thừa nhận, không muốn chấp nhận rằng mình đang thực sự "sướng" dưới tay Hải.

— Mày nghĩ mày có thể lừa dối bản thân sao? Mày là con chó của tao. Và chó thì phải nghe lời chủ nhân!

Hải gầm lên, hắn thúc mạnh một cú cuối cùng, sâu và dứt khoát hơn bao giờ hết. Một tiếng rên lớn xé tan bầu không khí ngột ngạt của căn bếp. Tinh dịch nóng hổi của Hải phun thẳng vào bên trong lỗ hậu của Hoàng, cảm giác bỏng rát lan tỏa khắp khoang ruột.

Cùng lúc đó, Hoàng cũng gồng mình, một tiếng hét tuyệt vọng thoát ra khỏi cổ họng. Tinh dịch của Hoàng bắn tung tóe ra ngoài, cùng với những viên ngọc trai nhỏ trong suốt, rơi vãi trên bụng và đùi của cậu, lấp lánh dưới ánh đèn.

— Aaaaa...!

Cả hai nằm đó, thở dốc. Hải vẫn không rút dương vật ra, hắn vẫn để nó cắm sâu bên trong Hoàng. Hắn vùi mặt vào hõm cổ Hoàng, hơi thở hắn nóng hổi phả vào tai cậu. Hoàng cảm thấy toàn thân rã rời, một sự trống rỗng và tê dại bao trùm lấy tâm trí. Cậu không nói gì, chỉ nằm đó, nước mắt lăn dài trên má.

Giây phút này, Hoàng biết rằng mình đã hoàn toàn mất đi tất cả. Danh phận "trai thẳng" của cậu, sự trong trắng của cậu, và cả bản thân cậu – tất cả đã bị Hải phá hủy một cách không thương tiếc. Lỗ hậu môn của Hoàng giờ đây đã chính thức bị phá trinh, không còn là một nơi thiêng liêng chỉ dành cho việc bài tiết nữa. Nó đã trở thành một lối vào cho dục vọng của Hải, một dấu ấn không thể xóa nhòa cho sự sa ngã của Hoàng.

Hoàng nằm đó, nhìn chằm chằm lên trần nhà, ánh mắt vô hồn. Tiếng tim đập thình thịch của cả hai hòa vào nhau, như một lời nhắc nhở không ngừng về những gì vừa xảy ra. Cậu không biết tương lai sẽ ra sao, nhưng cậu biết chắc chắn một điều: cuộc đời cậu đã hoàn toàn thay đổi từ giây phút này.

Và Hoàng vẫn nằm đó, toàn thân tê dại. Hơi thở cậu thoi thóp, từng nhịp đập của trái tim dường như chỉ còn là sự phản chiếu yếu ớt của nỗi đau tột cùng. Mùi tinh dịch tanh nồng vương vãi trên da thịt, cùng cảm giác nóng rát, bỏng nhói ở lỗ hậu môn, là những minh chứng rõ ràng nhất cho việc cậu đã chính thức bị phá trinh trai thẳng.
Cậu không còn nghe rõ tiếng gì ngoài tiếng tim mình đập thình thịch, và tiếng Hải đang thở dốc bên tai.

Sau khoảnh khắc xuất tinh mãn nguyện, Hải vẫn không nói gì, hắn nhẹ nhàng rút dương vật trần trụi ra khỏi lỗ hậu của Hoàng. Cảm giác trống rỗng đột ngột ập đến, nhưng lần này không còn là sự hụt hẫng đơn thuần, mà là một sự trống rỗng đến vô hồn, như thể một phần linh hồn của Hoàng đã bị rút cạn. Hải đứng dậy, hắn thản nhiên với lấy một vài tờ khăn giấy từ hộp trên bàn, rồi tỉ mỉ lau sạch dương vật của mình. Từng động tác của hắn đều rất dứt khoát, gọn gàng, như thể vừa hoàn thành một công việc hết sức bình thường.

Khi đã lau sạch sẽ, Hải không vứt khăn giấy vào thùng rác. Hắn thản nhiên vò chúng lại thành một cục, rồi vứt thẳng lên bụng Hoàng. Khăn giấy trắng, thấm đẫm dịch nhờn và chút tinh dịch, nằm gọn trên cơ thể trần trụi của Hoàng, như một dấu ấn ghê tởm cuối cùng của cuộc giao hoan. Hoàng nhìn cục khăn giấy, rồi lại nhìn Hải, ánh mắt cậu vô hồn, trống rỗng.

— Mày... mày là đồ cầm thú...

Hoàng lí nhí chửi rủa, giọng nói yếu ớt, nghẹn lại trong cổ họng. Hải phì cười, hắn không thèm để ý đến lời nói của Hoàng. Hắn nhìn xuống Hoàng, ánh mắt hắn đầy vẻ thích thú.

— Nào, Hoàng cưng. Dậy đi. Mày không muốn muộn giờ tập Gym đâu nhỉ?

Lời nói của Hải như một gáo nước lạnh tạt vào mặt Hoàng. Cậu giật mình, ý thức về thực tại ập đến. Tập Gym? Giờ này? Sau tất cả những gì vừa xảy ra? Toàn thân Hoàng đau nhức, đặc biệt là lỗ hậu môn vẫn còn đang bỏng rát. Cậu không muốn đi đâu cả, cậu chỉ muốn nằm im một chỗ, và chết đi cho xong.

— Không... không... Tao... tao không đi đâu cả... Tao mệt lắm rồi...

— Mệt sao? Mày nghĩ mày có quyền mệt sao? Mày là con chó của tao. Và chó thì phải nghe lời chủ nhân.

— Nhưng... nhưng tao không muốn... Làm ơn đi mà...

— Mày nghĩ mày có thể lười biếng được sao? Mày phải giữ dáng chứ, "nam vương" của tao.

— Tao... tao không đi đâu...

Hải nói, giọng điệu hắn đầy vẻ thúc ép. Hắn cúi xuống, véo nhẹ vào tai Hoàng, khiến cậu khẽ rùng mình.

— Nào, ngoan ngoãn đứng dậy đi. Nhanh chóng nấu bữa tối cho chủ nhân, rồi đi tập Gym. Không thì đừng trách chủ nhân ác.

Hoàng cắn chặt môi, cậu biết mình không thể chống cự. Một sự phẫn uất tột cùng dâng lên trong lòng Hoàng. Cậu nằm đó, trên bàn ăn lạnh lẽo, nhìn cục khăn giấy dơ bẩn trên bụng mình, nhìn cơ thể đã bị cạo trụi lông, nhìn lỗ hậu môn đang bỏng rát. Danh phận trai thẳng của cậu đã hoàn toàn bị phá hủy một cách ngang nhiên, trơ trẽn. Hải đã bẻ cong cuộc đời cậu, biến cậu thành một bot dâm phục tùng, một món đồ chơi tình dục.

Hoàng nhắm chặt mắt, cố gắng hít thở sâu, nén lại những giọt nước mắt đang chực trào. Cậu cảm thấy một sự đau đớn không chỉ về thể xác mà còn về tinh thần. Cái gọi là "khách quen", cái gọi là "sát gái", cái gọi là "chuẩn men" – tất cả đều là giả dối. Tất cả đã bị Hải vạch trần và nghiền nát một cách tàn nhẫn.

Hải không chờ đợi, hắn quay người, bước ra khỏi căn bếp. Tiếng bước chân hắn xa dần, rồi mất hẳn. Không lâu sau, tiếng tivi vang lên từ phòng khách, báo hiệu Hải đã an vị trên ghế sofa, thưởng thức những chương trình giải trí của mình. Hoàng vẫn nằm đó, trên bàn ăn, trần trụi, cô độc, và đầy đau đớn. Nỗi nhục nhã, sự phẫn uất và cảm giác bị chà đạp cứ bủa vây lấy cậu, bóp nghẹt trái tim cậu. Cuộc đời của "nam vương" Hoàng đã kết thúc, và một cuộc đời mới, đầy ám ảnh và tủi nhục, đã bắt đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com