chap 36
Thấy cậu ngủ đến chiều vẫn chưa tỉnh dậy anh liền đưa cậu về nhà, đắp chăn cho cậu rồi đi tắm định là sẽ tắm rồi ra nấu cháo gọi cậu dậy ăn nhưng....
/Tứng từng/ tiếng chuông nhà anh.
/Tứng từng tứng từng tứng từng tứng từng tứng từng/
" Từ từ bấm gì lắm thế tính phá nhà àaa" anh đang nấu ăn phải bỏ dở mà chạy lên mở cửa.
" Ủa ba mẹ 2 người qua đây làm gì"
" Mày né ra con dâu tao đâu" ông Min
" Thằng bé đâu" bà Min
Chuyện là thấy cậu xuất hiện trên các trang báo đến trường cũ thăm còn có thêm 6 người nữa có cả anh còn đứng hôn cậu nên 2 ông bà bất ngờ mà chạy đến đây.
" Em ấy đang bệnh ngủ trên phòng"
" Gì cơ??"
" Sao mày không đưa thằng bé đi bệnh viện"
" Con đã kêu bác sĩ riêng đến khám cho em ấy rồi giờ nấu cháo gọi em ấy xuống ăn thôi"
Anh vô tắt bếp rồi lên lầu gọi cậu dậy.
" Hưm...hức...yoongi" bị bệnh đôi lúc cậu nhõng nhẽo rồi chuyển qua khóc đòi anh bế.
" Ơ anh đây, bé ngoan không khóc để anh bế em xuống ăn nhá"
" Không ăn đâu..." cậu dụi đầu vào vai anh mà nói giọng khàn khàn pha chút mệt mỏi.
" Ăn 1 miếng thôi còn uống thuốc không là em vẫn bị bệnh đó" anh vừa bế cậu vừa dỗ dành như con nít vậy. Anh bế cậu xuống nhà ba mẹ nhìn thấy vậy cũng cuống quýt lên mà chạy lại lo lắng.
" Jimin con sao rồi" bà Min sờ đầu cậu
" Con có cần đi đến bệnh viện không" ông Min hỏi cậu.
" Con không sao..." cậu quay qua ôm bà Min mà nhõng nhẽo hình như vẫn chưa tỉnh ngủ.
" Ôi trời đứa trẻ này khi bệnh lại biết làm nũng vậy à dễ thương quá" bà cũng ôm lại cậu, ông Min cũng nhìn cậu mà xoa đầu. 2 người coi cậu như con trai ruột mình vậy đều hết sức cưng chiều, cưng hơn thằng con ruột.
Anh đi lên thấy cậu đang ôm bà mà nhìn bật cười lấy điện thoại ra chụp cảnh này những lúc bây giờ cậu mới vậy thôi chứ bình thường lại thấy đáng sợ lắm.
" Jimin ăn cháo rồi uống thuốc "
" Không..." Cậu né anh mà ôm chặt bà.
" Nào không ăn là ăn gậy đấy nhá"
" Bác ơi anh ấy bắt nạt con..." Mặt cậu mếu xệ làm 2 ông bà hoảng mà quay qua đánh anh.
" Mày dám bắt nạt con dâu tao"
" Thằng bé mà khóc tao chiên mày luôn"
" Con mới là con ruột 2 người mà"
Anh che chắn thân thể mình mà nói 1 cách oan ức.
" Ừ ruột thừa đưa tô cháo đây" bà Min
" Minie aa nào con phải ăn rồi mới có sức chơi nhá" bà Min sử dụng công thức mấy năm nuôi trẻ mà áp dụng với cậu, tình cảnh này cậu không khác gì em bé chỉ còn cách dỗ ngọt thôi.
" aaa..." cậu nghe bà Min nói mà cứ há cho bà đút rồi cũng ăn hết sạch tô cháo, bà Min cũng lấy thuốc dụ cậu uống được luôn, ông Min với anh nhìn mà cảm thán.
" Woahh đúng là người phụ nữ của năm" ông Min
" Dữ dằn thật, mẹ có thể làm 1 phát gọn gàng mà em ấy không nháo lên luôn" anh nhìn bà mà nói sau này chắc phải học 1 khoá từ bà để chăm cậu quá.
" Mẹ mà! rồi đó bế thằng bé đi ngủ tiếp đi"
Anh cũng tuân lệnh mà làm theo liền bế cậu đi ngủ, cậu được anh bế mà ôm cổ dụi đầu vào cổ anh nhìn mà bật cười cậu bây giờ trông dễ thương chết đi được.
" Yoongi...ôm ôm"
" Aizz sao em cứ dễ thương thế, vậy sao anh chịu nổi, ước gì cứ như vậy mãi" anh cúi xuống mà ôm cậu còn kéo cậu lại mà hôn.
" Hưm...yoongi...thích anh nhiều lắm"
" Anh cũng thích em à không anh yêu em, yêu rất nhiều "
Cậu nghe anh nói mà cười khúc khích rúc đầu vào ngực anh mà dụi dụi kiểu này anh chết vì cậu quá dễ thương quá tim tôi sao chịu nổi đây ㅠㅠ.
Anh ôm cậu vào lòng mà vỗ về rồi cùng cậu ngủ luôn. Bên dưới nhà 2 ông bà Min đang bàn chuyện về cháu.
" Chắc không cần cháu đâu, con dâu dễ thương chết đi được tôi nguyện nuôi cả đời" bà Min
" Hừm đúng vậy không hổ là tôi có mắt nhìn người kiếm được 1 đứa con dâu vừa đẹp vừa giỏi lại đáng yêu khà khà khà "
2 ông bà cứ vậy mà cười nói rôm rả rồi vào phòng mà ngủ 1 mạch tới sáng.
_____________
Anh dậy trước cậu rồi sờ trán cậu thấy đã hạ sốt rồi nên cũng yên tâm.
" Ưm...yoongi?"
" Em dậy rồi hả thấy thế nào rồi"
" Em thấy ổn rồi cảm ơn anh" cậu nhìn anh mà cười
" Đây là nghĩa vụ của anh không cần cảm ơn đâu" anh yêu chiều mà xoa đầu cậu.
" Nè hôm qua em náo loạn lắm đó"
" Em á?? Em đã gây ra chuyện gì vậy"
" Em khóc nè còn đòi anh ôm bế rồi lại ôm mẹ anh bảo anh bắt nạt em làm anh bị đánh quá trời em còn không chịu ăn nên mẹ anh phải ra tay dỗ ngọt rồi đút em ăn nữa đó nhìn đáng yêu lắm"
" B...bác Min đút em ăn á??" Chết rồi thế này thì xấu hổ chết, cậu lấy tay che mặt rồi úp mặt xuống giường khiến anh bật cười.
" Có em cả nhà như có không khí vậy vui lắm" anh xoa đầu cậu
" Ưm...xấu hổ chết, bác ấy sẽ coi em là 1 đứa con nít mất"
" Haha cũng tốt mà, mẹ anh rất thích em đó nào giờ dậy thôi"
" Hông đâu..."
" Rồi cũng về 1 nhà mà em tính né cả đời sao" anh kéo cậu dậy mà bế đi vệ sinh rồi lấy quần áo khác thay cho cậu nay là ngày nghỉ nên không phải đi làm.
Cậu với anh đi xuống nhà thì đã thấy ông bà Min ngồi ở phòng khách, thấy cậu đi xuống nên 2 ông bà đã chạy lại đỡ cậu mà hỏi han bỏ anh bơ vơ 1 mình.
" Jimin con đã khoẻ chưa muốn ăn gì không"ông Min
" Con muốn ăn gì để ta nấu" bà Min
" Ưm...hôm qua...làm phiền mọi người rồi ạ" cậu xấu hổ mà cúi gằm mặt xuống làm ông bà Min cười.
" Không sao đâu nhìn con dễ thương lắm" bà Min nhìn cậu mà ôm vào lòng
" Đúng vậy con đừng ngại cứ nói chuyện thoải mái đi coi như đây là nhà của con vậy" ông Min cũng nhìn mà bật cười
Cậu thấy 2 người vậy liền ngửng mặt lên mà cười vui vẻ. Anh lại thấy khung cảnh này đẹp nên đã dơ điện thoại ra chỉnh camera mặt mà chụp cả 4.
" Yoongi! Lại đây" cả 3 nhìn anh mà với tay gọi lại.
" Vâng" anh nhìn thấy vậy liền chạy đến bổ nhào vào ba mình.
" Thằng nhóc này nặng thế" ông Min đỡ anh mà nói.
" Sao ba chê con béo" anh dỗi hờn làm mọi người phải bật cười.
" Haha i như con nít vậy vẫn chưa bao giờ lớn" bà Min
Cả 4 người cứ vậy mà cười nói rôm rả 2 người còn hỏi sao cậu lại xuất hiện vì mấy năm trước cậu đã mất, cậu kể hết cho mọi người nghe rồi hỏi có giận cậu không ai cũng đều cười mà lắc đầu cậu vì cậu bảo vệ mọi người mà sao mà giận được mà cậu quay lại thì cũng tốt rồi, cả 4 người cứ như 1 gia đình vậy dù anh và cậu chưa cưới nhưng 2 ông bà vẫn rất quý cậu coi cậu như 1 đứa con trai thứ 2 của nhà mình vậy. Sau cùng nếu về nhà với nhau không biết như thế nào nhỉ mong chờ ghê.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com