07
"Hừmmm"
Lần thứ 50 Xán thở dài trong ngày, cả cái đám con nít nhìn mà cũng phát ngán theo.
Ngồi ở bộ ghế đá ngay cây đa to trong làng, Xán chóng cằm nhìn xa xăm, lâu lâu lại thở dài.
Ngày đầu tiên không có Bân mà cỡ đó, không biết sau hai ba tuần nữa cỡ nào, chắc suy sụp lắm cho mà coi.
"Nè cha dà kia, làm gì mà ngồi chơm ngơm quài dị đa, con nít đi ngang còn quở nữa"-Hạo
"Quở cái gì? "-Xán
"Thì mới xa Bân gần hai bốn dờ đồng hồ mà lo suy gồi"-Phúc
"Ơ- ờ mà cũng đúng, thấy Bân mới đi xíu mà... Nhớ sao á... "-Xán
"Gồi gồi, dính bẫy hén, chờ người ta đi mới bắt đầu thầm thương trộm nhớ, kì dị đa"-Mẫn
"Má mày"-Xán
"Má em ở nhà á, kím chi hong? "-Mẫn
"Hỏng thèm chơi với mấy đứa cãi cùn mày"-Xán
"Ờ, Bân cũng hay có kiểu cãi cùn á, mốt Bân dìa là hỏng có bày đặt chơi chung hà"-Mẫn
"Không, Bân là ngoại lệ, chúng mày chỉ là ngoài lề"-Xán
"I daaaaaaa"
"Ê ê nhen"
"Cũng cũng gòi á"
"Thấy ê ê ó mấy ní"
"Cái này là nhầm thừa nhận gòi phải hong? "-Dần
"Chắc vậy ó"-Phúc
Xán đảo mắt không thèm nói với đám trẩu này nữa, anh đứng dậy rồi đi sang quầy trái cây bên cạnh.
Mua hai trái xoài gọt sẵn kèm miếng muối mà bà chủ tốt tính cho rồi ngồi ăn chóp chép trước mặt mấy đứa kia.
"Miếng coi"-Hoàng
"Không, phắn liền"-Xán
"Thôi đi mình ngoài lề mà làm gì có cửa xin Hoàng ơi, gặp Bân mà có ở đây mà xin chắc ai kia cho luôn hai trái"-Phúc
"Juan vãi đại ka"-Thành
Cả đám đứng nói chuyện inh ỏi, Xán dù bảo là không cho nhưng thôi cũng đành lòng cho chúng nó.
Mọi người lo nói chuyện mà không phát hiện ra một con bé nào đấy đang đi lại, chả biết ý tứ gì mà ngồi xuống cạnh Xán, đầu tựa vai anh.
"Cái gì vậy má?! "-Thành
"Gì là gì? "-Con bé quát lại Thành
"Mày quát bồ bố?! "-Hạo
"Rồi sao nào? "
"Ơ con này? Chảnh vãi, còn tự nhiên tựa đầu Xán nữa?! "-Phúc
"Đúng gòi, tao méc Bân cho nó quýnh mày bịnh bịnh nè con"-Hoàng
"Gì vậy trời? "
"Gì là gì? Làm ơn bỏ đầu cô ra khỏi vai tôi, có thân thiết cái dì đâu mà làm chuyện kì cục dị? "-Xán
"Thấy chưa, chính chủ còn căng lên mà ở đó gáng cãi cho được"-Dần
"Má chúng mày!! "-Cô ta đột nhiên quát lên rồi quay đầu bỏ đi
"Gì vậy trời? "
Cả đám đơ người ra, vẫn chưa nhận thức rõ chuyện gì đang diễn ra, đột nhiên cô gái đó quay lại, phía sau còn có bốn cô khác.
"Cái dì dạ cái dì dạ? Năm anh em siu nhưn hả? "-Dần
"Ủa? Chi? Mày đâu ra đây? "-Hoàng
"Ủa Chi? Nhỏ này, nay dô vai phản diện hả? "-Phúc
"Cái dì dạ? "-Nhỏ Chi lại đánh lên đầu Hoàng một cái
Chi là em gái ruột của Hoàng, trong số đó còn có Trân, nhóc bạn khá thân với Xán.
Cả đám đơ ra lần nữa.
"Ê nhưng mà năm anh em siu nhân thiệt hả, nè áo bà ba đỏ vàng xanh gì tùm lum hết, sao mỗi người một màu hay vậy"-Dần
"Nhỏ này chẩu quá kệ đi"-Thành
"Rồi tụi bây làm gì đây, kéo bầy đi đâu? "-Xán
"Em là Liên, cũng là bạn của Bân, em với ảnh khá thân nhưng mà ảnh không giới thiệu em cho mấy anh nên mấy anh mới không biết"
"Em Chi, ai cũng biết ời"
"Em Trân, như chị Chi thôi"
"Em là Tú, em giống nhỏ Liên"
"Em bồ Liên, Nhã. Hồi nãy Liên tựa đầu anh Xán em muốn bay lại đấm cho anh cái rồi"
"??? "-Xán
"Rồi làm vậy chi dạ? "-Hạo
"Tại thử lòng cha dà Xán, để đảm bảo trong lúc Bân đi ông sẽ không qua lại với con khác"-Liên
"Ô mai gót ô mai gót, hội cùng thuyền với chúng ta đây sao?? "-Dần
"Yên tâm i, nửa cái làng này chèo thuyền Xán Bân gồi khỏi lo"-Trân
"Mà thử lòng xong an tâm hẳn, Bân đi ngon nghẻ rồi, giờ lo chuyện sinh đẻ của dì ổng ở trên nữa là dìa cưới luôn"-Nhã
"Ủa vậy là Bân lên trển là để thăm dì nó đẻ hả? "-Xán
"Ờ, chồng gì kì cục vậy, không biết vợ đi làm gì luôn"-Phúc
"Tồy"-Tú
"Mà đi thăm đẻ gì mấy tuần dữ dạ? "-Xán
"Nay nay, với danh xưng em gái ruột thừa của Bân thì kể cho nghe nà, chưa ai trong băng biết ngoài tui âu"-Liên
Nhỏ kéo cả đám lại ngồi lên gá đá, tại bộ ghế hơi nhỏ nên có đứa phải đu cây nghe khổ lắm kìa.
"Là dì nè, dì nó á, trước có chồng, cùng đẻ ra một bé gái, nhưng mà thay vì nuôi con, thằng chồng tồi của dì lại lấy hết tiền nhà đi ăn chơi cá cược, còn ngoại tình nữa má"
"Gì mà tồi dữ dị đa"-Thành
"Bởi. Xong cái ông chồng bỏ xứ đi, dì thì có căn nhà ở trên phố nên ở tiếp, một thân con gái nuôi con. Mấy năm sau chồng dì quay lại, đột nhiên tốt ra, chăm con các kiểu, xong mới cuối năm rồi dì phát hiện có con tiếp"
"Vậy chắc ông chồng chăm con nhỉ? Thay đổi rồi mà"-Hạo
"Không hề, chả ngựa quen đường cũ, lại đi cờ bạc tiếp, dì khuyên ngăn chồng nhưng ổng nào nghe, cả hai quyết định ly hôn, ổng lại lần nữa biệt xứ, dì tiếp tục chăm con, định phá cái thai trong bụng nhưng không nỡ"
"Ò, vậy là tuần này mới hạ sinh á hả? "-Hoàng
"Đúng gồi, tại cổ chỉ sống một mình nuôi con gái mới lên năm, nay lại có bé mới, cực lắm nên nhà Bân mới lên phụ giúp, định khi nào ổn định về lại quê, ước tính là mấy tuần á"
Cả đám gật gù hiểu chuyện.
Dù sao cũng đã giờ trưa nên mọi người giải tán. Sau hôm nay tuy hỏng có Bân nhưng lại bù được mấy nhỏ mát mát cùng tần số, tạm huề.
Mấy đứa kia hong nghĩ gì, có Xán là vẫn buồn vì là mấy nhỏ tẻn tẻn chứ hỏng phải Bân.
Đầu giờ chiều trời chuyển vàng nhẹ, gió thổi mát mát như cái đám mình chơi chung.
Xán đứng trước mấy bụi hoa mà anh cùng Bân trồng ngắm nghía, có mấy cành nhỏ vì hong được chăm sóc kĩ mà đã héo, Xán hơi khó chịu, hoa này anh và Bân trồng, héo thì Bân buồn mà anh thì xót.
"Xán ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii!!!!!!!! "
Tiếng la chói tai, làm chấn động một vùng trong làng.
"Gì vậy mẹ? "
Đám kia thở hì hục.
"Haaa... Nghe nói- hớ... Có đứa nào á ha hớ ha... Nói là sẽ... "-Hạo
"Nói? "
"Cua-cua Bân... Của hớ mày... Á"-Hạo thở hổn hển nói
"!? "
-----------------------
Đã căm bách>:))
Nhưng tại hnay k có bài học nên mới viết chơi chơi thui. Có thể là lâu lâu Rai mới lên chương chứ k thể siêng như hồi hè đc:((
Định hè mới onl kia kìa, nhưng mà nhớ mấy bác quá á<3
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com