Đừng Ủ Dột Trong Bi Thương
Khi em buồn, người ta liệu có không vui ?…
Khi em buồn, người ta liệu có không vui ?…
Tất cả đều hoàn toàn dựa trên câu chuyện quá khứ của tôi, một quá khứ chỉ có hai chữ cô đơn.…
Truyện là những suy nghĩ của một cậu học sinh khi chịu những tổn thương của xã hội.…
Hà Nội đông đúc nhưng thật cô đơn…
Đừng buông tay…
Chỉ là truyện mình viết từ chính câu chuyện của bản thân cũng giống 1 phầm tự sự .....…
Là tâm tư, suy nghĩ của tôi về cuộc sống hàng ngày, qua con mắt của một thanh niên tuổi 18. Có thể sẽ là những chyện về chính tôi.…
TRƯỚC MẮT LÀ ĐẠI DƯƠNG!(Sau lưng là Biển Cả!)Có những thứ chỉ khi mất đi ta mới nhận ra nó quan trọng đến nhường nào...Quá khứ - dù thời gian có bào mòn thì vẫn không thể vùi lấp được. Chỉ là, trong lòng sẽ vơi đi những nỗi day dứt khi hồi tưởng lại. Người ta gọi đó là hoài niệm...Đời người - dù có đi đến chân trời góc bể - cuối cùng cũng là để gặp được người mình yêu thương~Thế nhưng... giữa muôn trùng Đại Dương ... ... Dẫu có gặp biết bao nhiêu con người Nhìn thấu bao nhiêu mảnh đời ...Thì ta vẫn thấy rằng: Thực ra , mình vẫn Cô Đơn!----- Trước mắt là Đại Dương - Sau lưng là Biển Cả! ------Ciu Mómm…
Nội tâm của một người phụ nữ ở trong tình yêu. Luôn cần sự yêu thương, cần sự quan tâm của người mình thương. Khi không được ai đó quan tâm chú ý đến sẽ khiền cho cô ấy cảm thấy buồn và tuyệt vọng.…
Nhớ xem nhe…
Chỉ những cảm xúc thường nhật, không theo một quy tắc nào. Như dòng nhật kí, tự tình lưu lại những điều đã cũ thay chỉ là nhưng dấu chấm hỏi. Nếu muốn, bạn hãy đọc và góp nhặt cho tôi câu trả lời như thể nó chính là keo dính, ghép những mảng vụn vặt của kí ức thành bức tranh..…
Một mình đi trên con đường dài trải đầy tuyết.Tôi hoài niệm về mùa đông năm ấy. . .Mùa đông của nhiều năm trước cũng đã có người đối tôi chân thành như thế mà. . .…
Chỉ là những câu chuyện nhỏ về cuộc đời…
Câu chuyện về một cô gái nhỏ đã mất ba từ lúc sinh ra , cô bé sống vui vẻ với mẹ với nhiều ước mơ dự định trong tương lai. Ngày còn nhỏ cô ấy hay cười đùa thích học hỏi.. Nhưng mọi chuyện đã thay đổi khi mẹ quyết định đi thêm bước nữa và cô bé bám mẹ giờ đây lại trở thành gánh nặng cuộc đời của mẹ. Chuỗi ngày tiếp đó cô bé dần mất đi nụ cười hồn nhiên trên môi và cũng dần ít nói đi trở nên sợ sệt mọi thứ bởi cha dượng cô bé là người rất ư là khó ở và cũng kh thương yêu gì cô bé ấy. Ngày tháng cô bé theo mẹ cứ ngỡ có ba thì cuộc sống sẽ tốt đẹp đến mấy ... nào đâu đó chính là sự kết thúc của những nụ cười vô tư vô lo và mở đầu cho tháng ngày buồn tủi và dần đánh mất đi chính mình.....…
Dành cho ai đó thất tình…
những sự tiêu cực xuất phát từ một cá nhân con người khi nghĩ về sự bất công của cuộc sống. Những suy nghĩ quẩn quanh không một lời giải đáp, hi vọng tìm một sự đồng cảm, một ánh sáng chói rọi mở đường chơ lý tưởng.....…
Đời người có hai loại quan hệ. Một loại là quên, một loại là ở lại trong tâm trí…
Tình yêu…